CHÙA QUÊ
Sương thu rơi xuống hiên nhà
Nghe con chim quốc từ xa gọi hồn
Trăng gầy theo dấu hoàng hôn
Hơi thu đọng lại khói buồn dâng cao
Nghe từng con nước lao xao
Theo dòng sông lạnh quên chào nguồn xưa
Mái chùa dù nắng hay mưa
Ngàn năm giữ trọn hương thừa tổ tiên
Mái chùa hội tụ hồn thiêng
Âm linh sông núi giữ yên đất trời
Tiếc vì gió thổi hoa rơi
Vùng thanh tinh địa ma trơi hiện về
Đêm dài phủ kín tình quê
Bao giờ tỏ ánh trăng thề năm xưa
Sương chiều nặng hạt như mưa
Tiếng chuông chùa cũ bỗng lưa thưa dần
Nghĩ buồn cho kiếp phù vân
Chờ mong có lúc phong thần lên ngôi
Ngồi đây buồn ngắm sương rơi
Chùa quê hương cũ sáng ngời trong tôi
Quảng Hoa Phan Thị Hồng Liên