Bài ca Từ Đàm Quê Hương Tôi
(Tưởng niệm nhạc sĩ Nguyên Thông)
Tiếng em hát vọng qua từ xóm vắng
Gió đưa về cho nắng chín buồng cau
Lời ca từ như chín nỗi thương đau
Lòng tôi chín mà rừng kia cũng chín
Mây vẫn bay bay hoài nhưng chẳng đến
Nên dòng đời đâu dừng lại em ơi
Lời em ca tôi nghe bỗng rụng rời
Đừng kể lại chuyện lệ rơi máu đổ
Từ Đàm xưa biết bao nhiêu nấm mộ
Của những người yêu sông núi quê hương
Tiếng chuông chùa còn ngân mãi trong sương
Lòng viễn khách làm sao không luyến nhớ
Ai kiêu hùng đã hiên ngang một thuở
Vì đạo mầu vui trả nợ máu xương
Về miền trung ai mà chẳng xót thương
Khi ghé lại Từ Đàm quê hương củ
Hồn ai gọi trong gió chiều lá rủ
Xóm quê nghèo ấp ủ mái nhà Lam
Anh có về xin hãy ghé đến thăm
Chị có về xin dừng chân lắng đọng
Để còn nghe nước hồn ru con sóng
Để còn nghe máu nóng chảy về tim
Để mà xem trên từng cánh hoa sen
Từng em bé nhìn nhau mà không nói
Mặt đất dày xin chị anh đừng hỏi
Bài ca này người viết bởi do đâu?
Lời em ca làm chín nỗi thương đau
Dòng sông chín mà lòng tôi cũng chín.
Quảng Hoa _ Phan Thị Hồng Liên