Từ thượng tuần tháng 9 đến những ngày hạ tuần tháng 11. 2013, Việt Nam và vùng Đông Nam Châu Á đè nặng bởi những tin tức về diễn tiến và sự càn quét, tàn phá của các cơn bão dồn dập. Những từ ngữ “bão đôi”, “siêu bão” bổng trở thành thông dụng trong những tháng ngày này:
– Bão số 10 với tên gọi quốc tế Wutip đổ bộ vào hồi 19 giờ ngày 30.9, tâm bão tại khu vực biên giới các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình và nước Lào, tàn phá nặng nề các tỉnh Miền Trung từ Hà Tỉnh đến Quảng Ngãi.
– Bảo số 11 Nari vào ngày 15.10 quét vào các tỉnh Miền Trung và Bắc Nam Phần.
– Bảo số 12 Krosa vào ngày 2.11 áp sát Quảng Nam, Đà Nẵng, Quảng Ngãi, Bình Định.
– Bảo số 13 được dự báo “hụt” là “bão đôi” (cùng với bão Hayan) vào ngày 6.11 làm hoảng loạn các tỉnh Nam Trung Phần; Đông & Tây Nam Phần kể cả vùng Sài Gòn, Gia Định, Chợ Lớn.
– Bảo số 14 Hayan vào ngày 11.11 quét qua Bắc & Trung Trung Phần sau đó kéo qua Lào và cuối cùng tàn phá thê thảm đất nước Phillippines.
– Bảo số 15 Podul ngày 15-11 đe dọa di chuyển vào Nam Trung Phần và Nam Phần. Trong các ngày 15, 16.11 những cơn mưa cực lớn kéo dài do áp thấp cơn bão gây lũ lụt suốt mấy tỉnh Trung Trung Phần. Đặc biệt tại Bình Định thêm hậu quả của việc xả lũ tràn làm tỉnh này bị nhấn chìm mênh mang trong biển nước. Tuyến giao thông Miền Trung trên QL.1 bị tê liệt tại nhiều địa điểm làm đình trệ những nổ lực cứu trợ hậu quả các cơn bão trước đang được các tổ chức tiến hành.
Cảm nhận được nổi xót xa thống khổ của đồng bào cốt nhục Miền Trung, từ rất sớm, ngày 5.10.2013 anh Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế Giới đã gởi thư kêu gọi Huynh Trưởng, Đoàn Sinh GĐPTVN trên toàn thế giới nhất tâm chung lòng cầu nguyện cho đồng bào nạn nhân bão lụt Miền Trung; tạm ngưng các hoạt động tốn kém chi phí chưa cần thiết và ngay lập tức tổ chức vận động lạc quyên, cứu trợ đồng bào.
Đáp ứng lời kêu gọi, Ban Hướng Dẫn GĐPT các cấp từ quốc nội đến hải ngoại cấp tốc khai triển ngay việc quyên góp trong nội bộ Lam Viên GĐPT để ủy lạo đồng bào đang hoạn nạn, đặc biệt Ban Hướng Dẫn GĐPT tại các quốc gia hải ngoại liên tiếp tổ chức những cuộc xuống đường lạc quyên với nhiều hình thức cảm động, nhận được nhiều thiện cảm và sự đồng tình hưởng ứng của kiều bào đồng hương. Trong công cuộc lạc quyên cứu trợ, sự sách tấn và đóng góp tài vật của chư tôn thiền đức Tăng Ni cùng Phật Tử hảo tâm thể hiện một tình thương nhân loại rộng lớn; những hành động hy sinh cá nhân như cạo tóc lấy tiền cứu trợ của các em Thiếu Nữ GĐPT, múa lân trong tiết trời tuyết giá lạnh căm của các em Thiếu Nam; hình ảnh các em Oanh Vũ GĐPT bé nhỏ co ro trong áo ấm, tranh thủ thời gian học hành từng giờ một, ôm thùng lạc quyên đến tận từng quầy hàng, từng chiếc xe xin tiền cứu trợ, làm không chỉ Việt Kiều các nước mà cả dân chúng bản địa cũng cảm động, mở rộng vòng tay nhân ái cùng Gia Đình Phật Tử Việt Nam chung lo cho đồng bào trong nước.
Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN tại quốc nội được ủy nhiệm tiếp nhận phẩm vật và tài chánh từ các nơi gởi về. Sau những phiên họp bàn thảo của Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế Giới, Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN tại quốc nội về mọi vấn đề liên quan đến kế hoạch chuyến đi cứu trợ, trao trực tiếp quà ủy lạo đến tận tay đồng bào, “Phái Đoàn Cứu Trợ Bão Lụt Miền Trung” của Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới được ủy cử gồm:
– Cố vấn tinh thần: Chư TT Thích Thanh Huyền; Thích Chơn Thức; Thích Hải Tạng.
– Cố vấn chỉ đạo: HTr. Tâm Kiểm – Bạch Hoa Mai
– Trưởng đoàn: HTr. Nguyên Hoành – Lê Văn San.
– Thư ký: HTr. Nguyên Hạnh – Phạm Phước Hùng.
– Thủ quỹ: HTr. Diệu Quang – Cao Thị Liên Minh.
Và các thành viên:
– HTr. Thị Nguyên – Nguyễn Đình Khôi.
– Htr. Quảng Mẫn – Nguyễn Quang Mai.
– Htr. Quảng Hoa – Phan Hồng Liên.
– Cựu HTr. Tâm Thể (Đoàn Cựu Huynh Trưởng GĐPTVN).
Ngày dự trù xuất phát theo đề án là 18.11.2013. Các tỉnh thành sẽ đến ủy lạo là Hà Tỉnh, Quảng Bình, Quảng Nam 1, Quảng Nam 2 (Quảng Tín cũ) và Quảng Ngãi. Hàng hóa cứu trợ, tùy theo khoảng cách địa lý, sẽ được chuyển đến các tỉnh trước, phù hợp với thời gian Đoàn Cứu Trợ đến địa điểm ủy lạo.
— oOo —
Cương quyết thi hành đúng đề án, mặc cho thông tin về cơn lũ dữ tại Miền Trung trong các ngày 15, 16.11.2013 vẫn liên tiếp nghe truyền tải qua truyền thông, báo chí; vài đoạn giao thông trên quốc lộ 1 huyết mạch vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thông suốt, nhưng nóng lòng với nỗi cơ cực của đồng bào, sáng tinh mơ ngày 18.11.2013, đúng 5 giờ, Đoàn Cứu Trợ vẫn căng cờ, biểu ngữ xuất phát từ nhà HTr. Trưởng Đoàn tại quận Gò Vấp thuộc đô thị Sài Gòn may mắn bình yên trong bão lũ. Các thành viên ở xa Sài Gòn đã kịp vân tập từ chiều hôm trước và trong đêm đến địa điểm khởi hành đúng hẹn.
Miền Trung dấu yêu ơi! 5 giờ sáng hôm nay 18.11.2013, từ Sài Gòn xe chúng tôi bắt đầu chuyển bánh hướng về đồng bào trong buổi sớm tinh mơ. Ngoài kia, phía trời đông ánh hồng đã vừa ló rạng. Xin hẹn nhau trong những ngày tới nơi miền đất nắng bụi mưa dầu…
Ra khỏi nội thị, anh chị em chúng tôi say sưa trước vẻ đẹp của buổi bình minh dọc theo con đường ra ngoại ô, những làn sương sớm mờ dần phía trước kính xe, những phố xá hiện ra rồi mất hút lại phía sau. Nhưng rồi những tâm hồn yêu thiên nhiên thưởng thức cảnh bình minh tuyệt đẹp không trọn vẹn, vì bất chợt bâng khuâng liên tưởng đến lúc sẽ tận mắt chứng kiến những hậu quả tai ương của đồng bào ruột thịt ngoài kia… Mọi người trò chuyện râm ran nhưng lưu ý một chút thì chỉ toàn nghe xoay quanh đề tài mưa bão Miền Trung hằng năm; những cơn bão, mùa lụt lịch sử ghê gớm đã qua; và nhất là bàn thảo chỉn chu kế hoạch khắc phục trở ngại nếu chuyến đi bị ách tắc giao thông do lũ lụt chưa dứt hẳn.
6g30′, xe đến ngã ba tiếp giáp quốc lộ 1, tuy nóng lòng, xe chúng tôi vẫn phải di chuyển với vận tốc “rùa bò” trên địa phận tỉnh Đồng Nai nổi tiếng khắp nước về vụ “bắn tốc độ”, thì vào hồi 7g28′, bỗng anh Thị Nguyên nhận điện thoại của chị Diệu Thuận từ Sài Gòn báo hung tin anh Nhật Hồng – Nguyễn Để vừa xả báo thân hồi khuya nay tại nhà riêng ở Đà Lạt! Tin dữ làm anh chị em toàn Đoàn sững sờ, ứa lệ, tuy ai nấy đã biết trước rằng ngày anh rời bỏ Ta-bà sẽ không xa. Quyết định thế nào đây? Quay về với tang lễ Anh hay tiếp tục chuyến đi mà không còn cơ hội chào từ biệt Anh lần cuối? Không ai bảo ai, tất cả điện thoại cá nhân trên xe đồng loạt thực hiện liên tiếp nhiều cuộc gọi chuyển tiếp tin chẳng lành và điều động, hướng dẫn việc chung lo tang lễ đến nhiều cơ cấu khác nhau của GĐPT mà từng thành viên Đoàn Cứu Trợ liên quan, vì hầu như ai trên xe cũng có trách vụ điều hành riêng của phần hành mình trong tổ chức.
Lệnh anh Trưởng Đoàn cho xe tạm dừng lại ven đường. Một cuộc họp bỏ túi hình thành tại chỗ và nhanh chóng thống nhất quyết định: Anh Nhật Hồng ra đi là định luật vô thường, có hay không có chúng ta cũng không cứu vãn được gì trong khi đồng bào ngoài kia đang cần hơn tấm lòng vàng của những người thiện nguyện. Ý kiến đến Nha Trang vòng xe lên Đà Lạt chào anh trước linh đường rồi tiếp tục hành trình bị bác bỏ vì phẩm vật cứu trợ đã được chuyển đi trước, không thể để mọi người trông chờ; và vì thành phần Đoàn Cứu Trợ chỉ vừa đủ các chức năng, nên sẽ chỉ cử bớt một người quay về, lên Đà Lạt thay mặt toàn Đoàn chào tiễn biệt và điếu viếng Anh. Nhưng ai là người được quay về nơi tang lễ? Cũng rất nhanh chóng nhận định hợp lý các trách vụ nên anh Thị Nguyên – đương kim Tổng Thư Ký Ban Hướng Dẫn Trung Ương – được quyết định là người quay trở lại lo việc điều hành tang lễ của GĐPTVN cho hậu sự Anh, còn cả Đoàn lại khẩn cấp lên đường tiếp tục hành trình trong nỗi bâng khuâng thương cảm về một người Anh mà trên xe hầu hết là người rất cận kề Anh, có nhiều kỷ niệm với Anh lúc sinh tiền trong sinh hoạt GĐPT.
Kẻ quay lại mặt buồn hiu, người lên đường lòng trĩu nặng, xe lại lăn bánh hướng về Trung Việt với tâm trạng ưu tư, buồn bả, vướng vấn trong lòng mọi người suốt ngày hôm ấy; không khí trên xe như chùng xuống; trừ những cuộc gọi điều động tham dự và lo toan tang lễ vẫn tiếp tục từng chặp, mấy anh chị em trong Đoàn ít trò chuyện hơn; dường như ai cũng chìm đắm theo cái suy tưởng riêng của mình. Thỉnh thoảng vài câu tâm sự qua lại nhỏ nhẹ và chuyện trên chuyến xe bây giờ lại quay về những buồn vui cùng anh Để thuở nào…
— oOo —
Xe đến Ngã Ba Thành – Nha Trang thì mặt trời khuất dần phía bên kia sườn núi, những ngọn đèn đường đỏ choạch khó chịu, màn đêm phủ kín cả không gian vàng vọt; dưới kia, nơi sóng nước nhấp nhô của bờ biển rộng, chỉ thấy những ánh đèn trên mặt biển mờ ảo dưới màn sương; trên quốc lộ 1, xe chúng tôi vẫn đều đều lướt qua bao xóm làng, phố thị… Mọi người đều thấm mệt và tâm trạng hơi nặng nề nên không gian trên xe im ắng, ngoại trừ tiếng nổ rầm rì của máy xe. Rất tiếc là qua Phú Yên, rồi Bình Định, do trời tối nên không nhìn rõ được sự tàn phá của những cơn bão lũ vừa qua, cũng không ghi được hình ảnh tư liệu. Cứ thế chuyến xe cần cù đi mãi, vượt chặng đường dài, khỏe mệt hay vui buồn đều bỏ lại sau lưng…
3 giờ sáng, xe đến Quảng Ngãi, Đoàn quyết định ghé lại nhà bào muội anh Nguyên Hạnh tạm nghỉ vài giờ để bảo đảm sức khỏe cho tài xế còn phải theo Đoàn dài ngày. Sau một ngày hơn trên ghế xe qua quảng đường dài, đa số anh chị em lớn tuổi nên ai cũng thấm mệt, được gia đình chuẩn bị cho Đoàn chỗ nghỉ ngơi dưỡng sức cho ngày mai tiếp tục cuộc hành trình hướng về Miền Trung chia xẻ niềm thống khổ. Trong đêm khuya thanh vắng, chỉ còn đại diện truyền thông của Đoàn bắt đầu cắm thiết bị Dcom vào laptop miệt mài trực tuyến, chuyển tải tin tức chuyến đi và phối hợp cùng Đại Diện Trang Nhà tại Lâm Đồng, anh chị em Kỹ Thuật Viên đang ở nhà tại Sài Gòn, Đà Lạt kịp thời cập nhật thông tin tang lễ anh Nhật Hồng – Nguyễn Để.
— oOo —
5 giờ sáng ngày 19.11.2013, mọi người được đánh thức, nhanh chóng vệ sinh cá nhân; uống chén trà nóng gấp gáp; trao đổi với anh chị chủ nhà đôi lời tâm sự vội vàng rồi ngõ lời cảm ơn và từ tạ; cuộc hành trình lại tiếp tục lúc 6 giờ.
Xe chuyển bánh, dọc theo hai bên đường đã bắt đầu thấy dấu hiệu tàn phá của bão lụt. Cái cảm nhận đầu ngày của Đoàn chúng tôi là:
Nhìn bao cảnh điêu tàn giăng trước mặt
Lũ qua rồi cúi mặt nếm thương đau…
Tội tình thay cho dân mình phải chịu đựng thảm họa hằng năm, biết bao mất mát, biết mấy đoạn trường vì bão lũ; những bàn tay cần cù, những ước mơ nhỏ bé nuôi cái đẹp, cái an vui nhưng rồi trở thành cái xác xơ đổ nát:
Đoái trông non nước nhuốm tang thương
Bão lũ gây bao cảnh đoạn trường
Xót nổi đồng bào lâm kiếp nạn
Bao giờ mới được sống an khương?
Qua hết địa phận Quảng Ngãi, đến địa giới Quảng Nam, vùng đất thường được gọi đùa là có những người hay cãi (Quảng Nam hay cãi… – thành ngữ), chạnh nhớ một đoạn trong bài Phụng Hiến của cố thi sĩ Bùi Giáng:
Xin yêu mãi và yêu mãi mãi
Trần gian cánh bướm, cánh chuồn chuồn
Con kiến bé, hoa hoang, cùng cỏ dại
Con vi trùng, cùng sâu bọ… cũng yêu luôn.
Giá ông còn sống để chứng kiến cảnh điêu tàn xơ xác của bão lụt thế này, chắc ông càng bùi ngùi mà yêu Quảng Nam hơn nữa. Chúng tôi tạm biệt đất Quảng đáng yêu khi xe qua đường hầm Hải Vân để đi vào địa phận Thừa Thiên. Tuy vừa qua cơn mưa bão nhưng khí hậu ở đây những ngày này khá ấm áp với ánh nắng dịu vào những ngày đông thật hiếm gặp.
10 giờ, Đoàn Cứu Trợ ghé Lăng Cô dưới chân đèo Hải Vân, vào nhà anh Tâm Kiểm đón anh cùng đi. Anh chị em đốt nén hương tưởng niệm cụ thân sinh anh và uống vội tách nước trà thơm anh chuẩn bị sẵn rồi vội vã lên đường.
Lúc 11g15′, xe vào thành phố Huế, Đoàn đón thêm anh Vũ và anh Khánh đồng hành, sau đó đến chùa Báo Quốc vấn an thầy Thích Thanh Huyền và theo kế hoạch cung thỉnh thầy cùng đi, nhưng thầy đang trở bệnh không đi xa được. Bữa cơm chay tươm tất được thầy cho chuẩn bị đã được dọn sẵn cho Đoàn. Thọ trai xong, chúng tôi đảnh lễ tạ từ sau khi cùng thầy ghi vội mấy tấm hình lưu niệm.
Qua cầu Mỹ Chánh lúc 14g15′, đến địa giới Quảng Trị mới được một quảng ngắn thì một vụ tai nạn giao thông quá thảm khốc trên đường làm rúng động mọi người hiện diện. Cảm ứng khởi tự tâm, nhất loạt toàn thể anh chị em kể cả anh tài xế đồng thanh bật phát ra lời tuyên Phật hiệu đức Di Đà tiếp dẫn các nạn nhân xấu số. Thật là một sự kiện khó quên!
Xe cứ chạy dọc theo quốc lộ 1A qua Cầu Ga bắc ngang sông Thạch Hãn, Đoàn rẽ vào chùa Long An – làng Xuân An, xã Triệu Thượng, huyện Hải Lăng lúc 15g10′ để đón thầy Thích Hải Tạng. Cả Đoàn viếng cảnh chùa giây lát rồi vội ra xe hướng về đất Quảng Bình. Chỉ vài phút ngắn ngủi nhưng chúng tôi cảm nhận ngôi chùa yên tỉnh trên vùng non nước hữu tình nầy thật đẹp, thật nên thơ, tao nhã:
Sông nước cỏ cây quyện một màu
Bồng lai tiên cảnh cứ tìm đâu?
Long An – thiên hạ an, tâm định
Sương sớm chuông chiều lắng biển sâu.
Rời chùa Long An lúc 15g30′, lúc này trên xe có thêm thầy Hải Tạng vui tính, hiền hòa; những mẫu chuyện dí dỏm, hài hước thầy tham gia khiến ai nấy đều cười vui, tạm quên đi cái nhọc nhằn trong hai ngày rong ruổi.
17g10′ thì Đoàn Cứu Trợ đến được đích ủy lạo đầu tiên: Chùa Đại Giác – Thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình. Trời đang lác đác mưa. Anh chị em trong Đoàn bắt đầu đón nhận cái rét nhẹ của mùa đông Miền Trung nước Việt. Tuy đang chờ đón Đoàn, nhưng đa đoan Phật sự, thầy trụ trì chỉ kịp gặp chúng tôi trong thời gian chưa đầy mười phút. Mấy lời chào hỏi, nhắc nhủ, cảm ơn và chụp đúng 1 tấm hình lưu niệm trong cơn mưa lạnh lâm râm là thầy vội vã lên taxi chờ sẵn đón thầy ra phi trường đi Hà Nội.
Không có thầy trụ trì hiện diện nhưng Đoàn chúng tôi được Tăng chúng và quý Đạo hữu bổn tự tiếp đón hết sức nồng hậu và chu đáo. Dùng cơm xong, lúc 8 giờ, Đoàn Cứu Trợ tổ chức ngay cuộc họp với Đạo hữu Quảng Hương và quý Phật Tử được địa phương giao phó trách nhiệm cùng Đoàn Cứu Trợ tổ chức ủy lạo đồng bào trong ngày mai. Qua cuộc họp chúng tôi được biết thêm, tuy không dễ dàng gì trong việc kiến tạo ngôi Phật tự, nhưng tại vùng đất mới với Phật Giáo này thầy trụ trì bổn tự đã truyền tam quy – ngũ giới được cho gần 7.000 tại gia Phật Tử. Khi thấu đáo công tác cứu trợ ngày mai cũng đã được chuẩn bị chu đáo về danh sách, thời gian, chương trình ủy lạo theo nhu cầu của Đoàn, chúng tôi yên tâm về nơi nghỉ đêm với sự sắp xếp của đạo hữu Quảng Hương, đặc trách xã hội sở tại và bắt đầu truyền tải lên các Trang Nhà những hình ảnh đầu tiên về chuyến công tác cứu trợ.
[Xem những hình ảnh GĐPTVN Trên Thế Giới trên đường cứu trợ]
– oOo –
Ngày 20.11.2013, không chờ đợi ai đưa đón, thầy Thích Chơn Thức từ Sài Gòn đã có mặt tại chùa. Sau khi Đoàn Cứu Trợ cúng dường trú xứ, góp phần nào tịnh tài yểm trợ sau cơn bão lụt, đúng 13g30′, trước sân chùa Đại Giác, tấm “phông” GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM CỨU TRỢ BÃO LỤT MIỀN TRUNG với huy hiệu GĐPT được căng lên, buổi ủy lạo đầu tiên của chuyến cứu trợ bắt đầu. Nghi thức đơn giản nhưng trang trọng và cảm động: Niệm Phật cầu gia bị; lời ủy lạo của thầy Hải Tạng; cảm tưởng của thầy đại diện bổn tự; phát biểu của Huynh Trưởng Trưởng Đoàn Cứu Trợ; Chư Tôn Đức và đại diện Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế Giới cùng đại diện Đoàn Cứu Trợ trao quà ủy lạo tượng trưng; và liền sau đó, các phần quà nhỏ gói ghém những tấm lòng từ tâm khắp năm châu gom góp lại được trao tận tay đồng bào. Trong không khí cảm thông và xúc động, 400 phần quà bao gồm hiện kim và hiện vật được đồng bào hoan hỷ tiếp nhận với niềm cảm động và trân quý những tấm lòng nhân ái thể hiện trong cơn hoạn nạn tai trời ách nước.
Buổi phát quà nhanh chóng và trật tự hoàn tất chỉ sau 1 giờ đồng hồ. Không kịp nán thêm phút nào tâm tình cùng Tăng chúng và các Đạo hữu, chúng tôi lập tức thu dọn hành lý tiếp tục quảng đường ra hướng Bắc theo lối đường Trường Sơn, trực chỉ thị trấn Hương Khê, tỉnh Hà Tỉnh lúc 14g30′.
[Xem những hình ảnh ủy lạo tại Quảng Bình]
Trên tuyến đường này, Đoàn chúng tôi tận mắt chứng kiến những tác hại của bão lũ hoành hành ở những cung đường sạt lỡ, đất đá còn ngổn ngang, vừa được phương tiện cơ giới và nhân công dọn dẹp. Tối hôm ấy, Đoàn được gia đình Đạo hữu Huy Lan do quý thầy ủy thác tận tình đón tiếp và sắp xếp việc ăn uống, ngủ nghỉ chu đáo.
Sáng ngày 21.11.2013, Đoàn được hướng dẫn thăm viếng ngôi chùa cổ Linh Phước thuộc huyện Hương Khê. Tại đây chúng tôi thực sự bất ngờ khi nhìn thấy một bảo tượng Quán Thế Âm lộ thiên lồng lộng bên cạnh chốn Già Lam thanh tỉnh tọa lạc giữa khu vực bao bọc xung quanh bởi nhiều Thánh đường và nghĩa trang các Họ Đạo. Vào khuôn viên chùa, chúng tôi còn tận mắt chứng kiến di tích khu đền thờ cổ tôn tạo thành chùa hiện nay và những pho tượng Phật rất cổ xưa còn lưu lại trong bệ thờ ngôi chùa ấy.
Cúng dường yểm trợ trú xứ bị bão lụt và thọ trai cùng thầy trụ trì với các Phật Tử bổn tự xong, Đoàn Cứu Trợ cấp tốc lên đường để kịp đến ủy lạo tại 2 địa điểm trong cùng một buổi chiều: Hội trường Ủy Ban xã Hương Đô và Hội trường Ủy Ban xã Hòa Hải, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tỉnh. Tại mỗi địa điểm, Đoàn Cứu Trợ trao tặng 250 phần quà tận tay đồng bào với sự tham dự và hộ trợ của Chư Tôn Đức đại diện Phật Giáo địa phương và nhà chức trách sở tại.
Vẫn chương trình đơn giản gọn nhẹ và nhanh chóng như tại chùa Đại Giác, Đồng Hới; tuy với không gian khác hơn là hội trường của cơ quan công quyền, nhưng qua tiếp xúc, thảo luận với các giới chức địa phương; qua thái độ nghiêm trang, thành kính của họ khi đại chúng niệm Phật; qua lời cảm ơn chân thành của các vị đại diện nhà chức trách, chúng tôi cảm nhận được rằng ít ra là tại đây, trong giờ phút này họ đã nhận chân được mục đích đem vui cứu khổ của Phật Giáo; thấu hiểu tinh thần phụng sự đạo pháp, dân tộc, phụng sự chúng sanh trong cộng đồng xã hội một cách thuần túy và bất vụ lợi của những người Đoàn Viên áo lam GĐPT.
Hơn 15 giờ, Đoàn Cứu Trợ từ giả Hà Tỉnh quay trở vào Quảng Bình. 19 giờ, tạm dừng chân dùng cơm tối ở Đồng Hới rồi tiếp tục lên đường về Quảng Trị. Cảm thông thời gian eo hẹp của Đoàn, lúc 22 giờ, đến gần Cầu Ga Quảng Trị, bên tả ngạn sông Thạch Hãn, thầy Hải Tạng ngăn không cho xe chở thầy vào lại chùa Long An mà dứt khoát xuống xe, chia tay bên vệ đường và gọi xe thồ (xe ôm) đến chở thầy để Đoàn Cứu Trợ tiếp tục hành trình vào Huế trong đêm, dành thời gian cho quý anh chị cao niên nghỉ ngơi sau chặng đường dài vượt qua 3 tỉnh, đồng thời cũng có điều kiện thuận lợi hơn hẳn trên xe cho phóng viên truyền thông kịp thời tác nghiệp.
[Xem những hình ảnh ủy lạo tại Hà Tỉnh]
5 giờ sáng 22.11.2013, xe lăn bánh hướng về Đà Nẵng. Qua huyện Hương Thủy, cuộc chia tay thứ 2 với anh Khánh ở Thừa Thiên. Đoàn tiếp tục di chuyển gấp rút, vượt hầm đèo Hải Vân, chọn trục lộ bỏ qua thành phố Đà Nẵng, nhắm vào huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam, nơi bị thiệt hại nặng do cơn bảo Wutip. Được Ban Hướng Dẫn GĐPT Quàng Nam thông báo địa điểm ủy lạo tại chùa Tứ Hiệp – thôn Đại Mỹ, xã Đại Lãnh, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam – đường vào rất khó, còn lún sục, lầy lội nhiều chỗ và đoạn cuối nước chưa rút hết, chúng tôi quyết định bỏ bửa điểm tâm vì sợ mất thời gian, dằn bụng bằng lương thực khô ngay trong khi xe di chuyển; chỉ tội cho anh tài xế của chúng tôi đành uống nước trừ bữa, phần vì vừa lái vừa ăn chẳng ngon lành gì, phần lo lắng vì thông tin về đường đi chúng tôi thông báo.
Trải qua những cung đường gian truân vì bùn lầy trơn trượt, nguy hiểm đến mức tài xế đã ngỏ lời yêu cầu thầy Chơn Thức và anh chị em không nên chuyện trò mà hãy chuyên tâm niệm Phật cầu gia hộ. Tuy gần cuối cung đường xe phải nằm lại không thể tiếp tục hành trình, thành viên của Đoàn và vật phẩm cứu trợ được anh em Nam Huynh Trưởng GĐPT Từ Hiệp nổ lực hướng dẫn lội qua vùng còn ngập nước rồi trung chuyển đến địa điểm bằng xe gắn máy, nhưng rồi chúng tôi cũng đến đích được an toàn. Vội vàng dùng chưa xong bữa cơm trưa, đồng hồ chỉ 13g00; đồng bào và Phật Tử đã có mặt trước sân chùa khá đông. Phông cứu trợ được căng nhanh; bàn ghế được thiết trí gấp rút, anh Nguyên Hạnh – xướng ngôn viên của Đoàn – nhanh chóng vào việc vì cả Đoàn cũng như Ban Hướng Dẫn địa phương rất e ngại nếu trời bất chợt đổ xuống một cơn mưa thì không cách gì xe ra được đường nhựa liên tỉnh để đến điểm ủy lạo khác.
13g45′, bắt đầu buổi phát quà cứu trợ. Sau nghi thức niệm hồng danh; Thầy Chơn Thức nói lời ủy lạo và sách tấn đồng bào Phật Tử, đã không ít những dòng nước mắt trào dâng trong lời sẻ chia đầm ấm của thầy; tâm sự của anh Trưởng Đoàn Cứu Trợ không kém phần thi thiết; Phó Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam – anh Ngữ – ngõ lời sau đó, tri ân Chư Tôn Đức và Lam Viên cũng như những tấm lòng hảo tâm khắp nơi dành cho đồng bào, Phật Tử vùng bão lụt. 125 suất hiện kim cùng hiện vật, thêm một số áo quần cũ Đoàn mang theo và tập vở do Ban Hướng Dẫn sở tại vận động được thầy và các thành viên trong Đoàn thân ái trao vào các đôi tay trang trọng mở ra đón nhận với khóe mắt rưng rưng ngấn lệ không che dấu được. Tuy vậy, trong không gian và thời gian thiêng liêng của tình nhân loại, nghĩa đồng bào ấy, chúng tôi bất chợt thoáng buồn vì bắt gặp một khuôn mặt vô cảm lạc loài đang nghênh ngang ghi hình buổi ủy lạo không rõ với mục đích gì. Anh chị em người chau mày khó chịu, kẻ bình thản mĩm cười, người khác nữa lại bâng quơ buông lời so sánh: “Thật chẳng bì với những cảnh sát giao thông – vốn thường bị tiếng vào lời ra – trên suốt tuyến đường Nam-Bắc xe chúng ta đi qua, 3 lần ở 3 tỉnh ra hiệu ngừng xe kiểm soát, thì cả 3 lần lại phát ngay hiệu lệnh tiếp tục đi khi thoáng đọc dòng chữ ‘Gia Đình Phật Tử Việt Nam – Đoàn Cứu Trợ Bão Lụt Miền Trung’ trên tấm băng roll nhỏ treo trước đầu xe Đoàn Cứu Trợ. Không hiểu sao họ lại khác nhau đến thế!”.
Nhưng rồi dù bịn rịn bùi ngùi đến mấy thì Đoàn Cứu Trợ cũng phải chia tay đồng bào Phật Tử và anh chị em Lam Viện ruột thịt để đến những địa điểm khác đang chờ đợi và lo ngại cho Đoàn vì thời tiết thất thường của Miền Trung trong mùa này. Mấy anh chị Ban Viên Ban Hướng Dẫn địa phương cùng ngồi theo xe, hướng dẫn tài xế đưa Đoàn quay về Văn Phòng II Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam 1 qua đoạn đường khó khăn hồi sáng. May sao khi trở ra, một xe cơ giới chuyên dụng đang san ủi phần đường lún sục khiến lần này bớt đi nhiều sự căng thẳng cho cả tài xế lẫn thành viên Đoàn Cứu Trợ trên xe.
Tại địa điểm văn phòng Ban Hướng Dẫn, sau vài phút tạm nghĩ và đàm đạo với thầy Thích An Nhơn – Cố Vấn Giáo Hạnh GĐPT Quảng Nam – Đoàn chúng tôi tổ chức phát 249 phần quà ủy lạo tại chỗ cho đồng bào Phật Tử và Huynh Trưởng, Đoàn Sinh thị trấn Nam Phước, huyện Duy Xuyên; 200 phần cho xã Duy Hải, huyện Duy Xuyên và 26 phần cho thị trấn Núi Thành. Một số còn lại của những đồng bào trở ngại đường sá và thời gian chưa đến nhận kịp được trong kế hoạch ủy lạo tại địa điểm chùa Phước Sơn (Núi Thành) và xã Duy Hải (Duy Xuyên), sau khi thảo luận cùng chị Đồng Nhân – Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam – và anh Như Hòa, Đoàn bàn giao và ủy nhiệm Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam thay mặt Đoàn trực tiếp ủy lạo, trao gởi đến đồng bào.
Tại địa điểm này, vẫn với nghi thức đơn giản như những điểm tập trung khác, nhưng phát biểu súc tích của chị Trưởng Ban Hướng Dẫn khi ngỏ lời cảm ơn thật cảm động và rắn rõi đáng nể phục. Trong khi ấy vẫn lại thấy một chiếc camera không phải của phóng viên Đoàn Cứu Trợ hay của GĐPT Quảng Nam, vẫn hiện diện nhiều hơn tại địa điểm chùa Từ Hiệp trên kia, những khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, trái ngược với nét xúc động của người nhận quà ủy lạo; nét cảm thông sâu sắc đượm chút ưu tư của anh chị em được ủy nhiệm trao món quà nhỏ nhưng truyền tải hơi ấm tha thiết tình người của những tấm lòng bao dung rộng lớn đến tay đồng bào đang cơn khó khăn, hoạn nạn.
[Xem những hình ảnh ủy lạo tại Quảng Nam]
Từ giả Quảng Nam nhiều phong ba bão tố, thầy Chơn Thức chuẩn bị về Đà Nẵng chuẩn bị cho một Phật sự khác, còn Đoàn Cứu Trợ chúng tôi tiếp tục xuôi Nam trên lộ trình dự liệu sẽ dừng chân tạm nghỉ qua đêm tại thị trấn Chợ Chùa – vùng đất Quảng Tín cũ, nay thuộc huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi – ghé thăm anh Nhuận Ngọc – Lương Bửu, Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam II (Quảng Tín cũ).
Sáng ngày 23.11.2013, dùng vội bữa điểm tâm đặc sản mỳ Quảng chay do Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam 2 khoản đãi, Đoàn Cứu Trợ lên đường đến địa điểm thứ nhất trong ngày là trụ sở Ủy Ban xã Hành Dũng, huyện Nghĩa Hành. Tại đây đã trao tặng 200 phần quà ủy lạo cho đồng bào. Lời tâm sự của anh Tổng Thư Ký thay mặt Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế Giới hiện diện trong Đoàn cùng đồng bào và nhà chức trách địa phương thật dung dị, khiêm tốn mà ẩn chứa sâu sắc thâm tình của những người áo lam dành cho đồng bào cùng huyết thống, dù họ đang cư trú nơi đâu, sống dưới quốc tịch nào. Những bàn tay quệt nhanh dòng nước mắt, từng động tác gật gù liên tục của viên chức đại diện nhà chức trách cho chúng tôi biết rằng, chúng tôi đang thừa hành sứ mệnh nhiêu ích hữu tình được Lam Viên GĐPTVN Trên Thế Giới trao phó đã có tác dụng hiệu quả.
Kế đó Đoàn Cứu Trợ đến điểm tập trung thứ hai ở chùa Phước Quang, khu phố Vinh Trung, thị trấn Chợ Chùa, huyện Nghĩa Hành. Ngôi chùa này chính là nơi trước đây Cố Đại Lão Hòa Thượng Đệ Tứ Tăng Thống bị quản thúc nhiều năm. Anh chị em được dịp vào đảnh lễ tưởng niệm giác linh Cố Hòa Thượng nơi căn thất nhỏ bên góc chùa, dấu tích năm xưa Người ăn ở và sinh hoạt. Nhẹ bước vào lối xưa cảnh củ, tất cả anh chị em đều lặng người dâng trào cảm xúc.
Cảnh cũ còn đây người trước đâu
Thời gian như nước chảy qua cầu
Một thời Pháp Nạn như cơn lũ
Để lại ven đường những hố sâu
Sau khi cúng dường trú xứ chút ít tịnh tài và tổ chức chương trình ủy lạo như những địa điểm khác đã đi qua, Đoàn Cứu Trợ trao tặng 100 phần quà cho đồng bào địa phương rồi quyến luyến rời chùa Phước Quang, được chị Dung – Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Nam 2 làm người hướng lộ đến địa điểm thứ ba trong ngày – cũng là điểm cuối cùng, kết thúc chuyến đi cứu trợ – tại chùa Viên Quang thuộc xã Tư Nghĩa, huyện Nghĩa Hành.
Tại đây, Huynh Trưởng, Đoàn Sinh GĐPT sở tại đã tề chỉnh đội hình chờ đợi; đồng bào địa phương cũng đã vân tập sẵn sàng. Chỉ kịp đảnh lễ vấn an Sư Bà và thăm hỏi vắn tắt Sư Cô trụ trì, Đoàn Cứu Trợ bắt đầu ngay chương trình ủy lạo theo dự liệu. Sau nghi thức thường lệ, cúng dường tịnh tài yểm trợ cho chùa và trao tặng phẩm cho đơn vị GĐPT Chơn Quang sở tại, anh chị em trong Đoàn đã trao tặng 100 phần quà ủy lạo cuối cùng của chuyến đi cho đồng bào Phật Tử địa phương, hoàn thành viên mãn mục đích chuyến đi về Miền Trung trao gởi những tấm lòng vàng, chung tay chia sẻ khó khăn cùng đồng bào, đồng đạo mà Ban Hướng Dẫn và Lam Viên GĐPTVN Trên Thế Giới ký thác tâm nguyện cho Đoàn Cứu Trợ thực hiện.
[Xem những hình ảnh ủy lạo tại Quảng Ngãi]
Tạm biệt Miền Trung gian khó, quay xe trở về Nam, chúng tôi tiễn anh Tâm Kiểm và anh Vũ trở lại Huế tại bến xe Quảng Ngãi, siết tay nhau chúc mừng sự thành công của đợt công tác xã hội và lại hẹn nhau tại Sài Gòn trong cuộc họp tổng kết đợt cứu trợ và hoạch định cho chuyến đi thứ 2 về tỉnh Bình Định và một số địa phương thiệt hại nặng khác của tỉnh Quảng Ngãi mà lần này Đoàn Cứu Trợ chưa đến được. Kẻ ở người đi bùi ngùi không phải vì chúng tôi chia tay nhau mà vì vương vấn nghĩa tình với Miền Trung đầy vơi thương mến và cũng đầy vơi giòng nước lũ hằng năm hoành hành trên đất mẹ.
Trên chuyến xe về lại phía Nam
Miền Trung, gởi lại nghĩa tình Lam
Người đi lòng mãi còn vương vấn
Hương ngát ân tình, ý nhẫn kham.
Xe chạy suốt ngày đêm, đến Sài Gòn lúc 17 giờ ngày 24/11/2013. Trước đó anh Quảng Mẫn đã xuống thị xã Long Khánh, tỉnh Đồng Nai, chia tay anh chị em để tắt đường về lại Bà Rịa Vũng Tàu bằng xe bus. Một “trạm lữ hành” khác là tư gia chị Diệu Quang, đứa em út Quảng Hoa của Đoàn Cứu Trợ sẽ chờ gia đình từ Bình Dương xa xôi lên đón. Số anh chị em còn lại “hồi cư” trên chiếc xe ngày càng vắng bớt số thành viên so với khi xuất phát…
NHÓM PHÓNG VIÊN TRUYỀN THÔNG ĐOÀN CỨU TRỢ