Nói… vài tiếng

0

Một Huynh Trưởng “lãnh đạo” về thăm đơn vị nọ. Sau khi thăm hỏi, trà nước tại Đoàn Quán, chị Liên Đoàn Trưởng vào bắt ấn trình diện:

– Thưa anh, em đã cho đơn vị tập họp nghiêm chỉnh, mời anh ra nói với các em vài tiếng trước khi chúng em chia ra đi học theo các Bậc ạ.

– Vâng. Cảm ơn chị. Chà! Các em đứng vậy hơi nắng hả? Thôi không sao.

Anh ra trước hàng ngũ Gia Đình chào hỏi và bắt đầu câu chuyện…

15 phút trôi qua… Chốc chốc, hết anh Liên Đoàn Trưởng nhìn đồng hồ rồi đến chị Liên Đoàn Trưởng móc điện thoại di động xem giờ.

30, rồi 40 phút nữa… Huynh Trưởng Đoàn phụ trách các bậc học đã âm thầm… di tản tìm ra bóng cây ôn bài học sắp tới của chính mình.

45 phút… 50 phút… rồi 1 giờ! Bác Gia Trưởng hết chịu nỗi bắt đầu dỡ “chiêu” nhắc khéo trong khi các Huynh Trưởng khác bụm miệng cố nín cười:

– Kìa! yêu cầu các em đứng dậy nghiêm chỉnh! Anh chỉ mới nói có… MỘT TIẾNG ĐỒNG HỒ (nhấn hơi mạnh!) mà các em đã mệt mỏi kẻ đứng người ngồi rồi!

Không “xi-nhê”! Không có gì xảy ra! Mọi chuyện “vũ như cẩn”! Anh vẫn nói thao thao, chưa có dấu hiệu gì là sắp dừng lại!…

1 giờ 5 phút nữa… Đến nước này thì phải có người “liều” thôi. Sau một hồi to nhỏ xầm xì đùn đẩy nhau, chính chị Liên Đoàn Trưởng “xăm mình” ra giật giật tay áo anh làm bộ ra dáng nhỏng nhẽo:

– Anh ơi! Anh thông cảm các em của em nắng quá có khi say nắng anh à! Vã lại tụi em “cháy giờ” giảng và sinh hoạt lắm rồi anh!

Anh từ tốn quay lại, nhìn đồng hồ rồi hơi lớn giọng tỏ vẻ ngạc nhiên:

– Ô hay! Chị lạ thiệt! Chị yêu cầu tôi nói với các em VÀI TIẾNG mà tôi mới nói có… một tiếng mười phút chị đã kêu cháy giờ là sao hả?

Toàn Ban Huynh Trưởng: … ngất xỉu như bị… say nắng!!!

QUANG MAI

Share.

Leave A Reply

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.