Diễn viên Đình Thơ được biết đến qua vai diễn sĩ quan Pháp trong bộ phim “Ván bài lật ngửa” và nhiều phim nhựa sau đó như “Chiến trường chia nửa vành trăng”, “Nước mắt học trò”…
Khi sự nghiệp đang lên và nhận được nhiều lời mời từ các đạo diễn, nhà làm phim thì tai họa ập đến với anh.
Năm 2003, khi quay phần 2 bộ phim “Hướng nghiệp”, Đình Thơ bị đột quỵ phải vào Bệnh Viện Chợ Rẫy (Sài Gòn) cấp cứu. Bác sĩ kết luận anh bị hẹp ống sống ngực, máu không lưu thông, không đứng lên được. Căn bệnh hiếm gặp lại phức tạp nên các bác sĩ Bệnh Viện Chợ Rẫy không thể mổ được, bệnh nhân được trả về nhà.
Những ngày ngồi trên chiếc xe lăn ở nhà, diễn viên gạo cội này chỉ có một suy nghĩ: Làm sao ra nước ngoài điều trị để được sống? Sau đó anh làm thủ tục sang Mỹ theo một chương trình từ thiện. Vào một bệnh viện tại Mỹ, khi hội chẩn để tiến hành phẫu thuật thì 2 trong số 3 bác sĩ của ê-kip mổ từ chối vì không dám mạo hiểm.
“Khi bác sĩ người Mỹ và bác sĩ người Trung Á từ chối phẫu thuật, tôi suy sụp tinh thần kinh khủng, nghĩ vậy là hết, qua đến Mỹ mà không chữa trị được thì làm sao sống được”, người đàn ông chia sẻ.
Khi mọi thứ tưởng chừng bế tắc thì Đình Thơ tình cờ gặp bác sĩ người Mỹ gốc Việt tên John Đức. Biết bệnh nhân người Việt bị bệnh hiểm nghèo và đã bị từ chối phẫu thuật, bác sĩ John Đức nhờ trợ lý – cũng là một bác sĩ người Mỹ gốc Việt – đến thông báo với Đình Thơ là ông sẽ mổ cho anh. John Đức có cha mẹ là người Việt Nam, sang Mỹ từ năm 14 tuổi và học tập, sinh sống tại đây nên biết rất ít tiếng Việt. “Tôi sẽ mổ cho ông, chỉ khoảng từ 3 đến 6 tháng sau ông có thể đi lại được”, lời hứa của bác sĩ John Đức được Đình Thơ luôn ghi nhớ.
Ngay sau đó ca phẫu thuật được tiến hành và đã thành công. Diễn viên Đình Thơ tiếp tục được điều trị vật lý trị liệu sau mổ. “Họ hướng dẫn cho tôi từng động tác căn bản để vận động cơ thể từng ngày. Từ một người ngồi trên xe lăn, tôi bắt đầu chống gậy đi chập chững và kiên trì tập luyện cho đến nay có thể đi lại một cách bình thường và đóng phim trở lại”, người diễn viên năm xưa chia sẻ và nói rằng ông chưa bao giờ được gặp lại vị bác sĩ đã cứu sống mình.
An Nguyên (VnExpress)