Lê Lợi vi quân – Nguyễn Trãi vi thần

Nói theo ngôn từ hiện tại, có thể cho rằng Nguyễn Trãi là một chính trị gia ‘Chiến tranh Chính trị’ lỗi lạc đã áp dụng chiến lược ‘Tâm lý chiến’ xuất sắc và thành công; là một chiến lược gia tài ba cả về ‘Dân vận’, ‘Binh vận’ và ‘Địch vận’…

Nơi cư trú mới của thần cây

Một ngày trời đất mịt mùng
Bão giông đang thổi tới vùng này đây
Gió to, sấm sét giăng đầy
Xum xuê to lớn nên cây đổ nhào
Thần không nơi tựa thân vào
Lá cành rơi gãy ào ào tung bay…

Nam quốc sơn hà

Thư tịch đầu tiên có chép bài thơ này là sách ‘Việt Điện U Linh Tập’, tuy nhiên bản chép trong ‘Việt Điện U Linh Tập’ không phải là bản được lưu truyền nhiều nhất mà bản ghi trong ‘Đại Việt Sử Ký Toàn Thư’ mới là bản được biết đến nhiều nhất…

Sự quán thấy của Đức Phật về thế giới – Bài 9 (Q.1 – Ph.2 – Ch.2 tiếp theo)

SỰ QUÁN THẤY CỦA ĐỨC PHẬT VỀ THẾ GIỚI Hoang Phong chuyển ngữ oOo Lời Đức Phật Này các tỳ-kheo (các đệ tử của Đức Phật), có hai thể loại người vu khống Tathāgata (‘Như Lai’ / một trong các danh hiệu của Đức Phật). Họ là những ai? [Trước hết] họ là những người giải thích những điều mà Tathāgata không hề nói, hoặc chưa bao giờ nói, như là những điều do chính Tathāgata nói, hoặc từng nói. Và [sau đó] là những…

Văn minh nhà Phật (Đường qua xứ Phật) – Đoàn Trung Còn

Quyển sách này sẽ kể rõ những nổi gian nan thực sự đã trải qua trên đường của Ngài Huyền Trang. Và ta nên ghi nhớ những điều thực tế ấy, còn hơn là chỉ biết đến qua truyện Tây Du Ký, là thứ tiểu thuyết bịa đặt ra, lắm điều phi lý, mơ hồ…

Kẻ dốt hay cãi

Cả bọn tranh cãi gay gắt một hồi, không ai nhường ai, cho đến lúc tất cả đều giận dữ, bực tức, rồi họ xô vào ẩu đả, đánh đập, đâm chém nhau, gây nên một trận hỗn chiến kịch liệt, càng ngày càng hăng máu hơn nữa…

Phật giáo Giao Châu thế kỷ thứ IV và thứ V

Phật giáo Giao Châu sau Khương Tăng Hội hay tiếp đến, vào những thế kỷ thứ IV và V không phải là nghèo nàn trống vắng, nhất là từ sau khi một phát hiện mới về những hoạt động truyền giáo của Thích Đạo Cao, Thích Pháp Minh…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn – Phần 3: Kinh điển Nhật Bổn

Kể từ Thời đại Minh Trị, Nhật Bổn chịu nhiều ảnh hưởng của các học giả Tây phương, đồng thời họ cũng gia công nghiên cứu những kinh điển chính gốc. Những kinh sách nguyên bản bằng tiếng Pa-li văn và Phạn văn đã được dịch sang Nhật văn và phổ biến trong quảng đại quần chúng…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn – Phần 2: Kinh điển Trung Hoa

Đặc điểm của Phật giáo Trung Hoa là vai trò quan trọng của việc phiên dịch kinh sách; nhiều vị Tăng sĩ nổi tiếng kiêm dịch giả như Cưu Ma La Thập (Kumarajiva), Chân Đế (Paramartha), Bất Không (Amoghavajra), Huyền Trang, v.v…, đã xuất hiện. Vì quý Ngài tinh thông tất cả ba ngành kinh, luật và luận của Đại Tạng Kinh nên được tôn xưng là “Tam Tạng Pháp Sư”…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn – Phần 1: Kinh điển Ấn Độ

Thượng Tọa Bộ được truyền bá sang Tích Lan, Miến Điện, Thái Lan và những xứ khác trong vùng Đông Nam Á. Bộ kinh này được gọi là “Pa-li Văn Đại Tạng Kinh” gồm ba phần Kinh, Luật và Luận. Tạng kinh tiếng Pa-li này đã được các học giả Tây phương chú ý tới, khi họ bắt đầu nghiên cứu về Phật giáo…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn: Nguồn gốc Đại Tạng Kinh

Lúc đầu, kinh điển Phật giáo gồm hai bộ chính là “Kinh” và “Luật”. “Kinh” ghi lại giáo lý của Đức Phật, “Luật” là những giới luật mà Đức Phật đã chế định cho hàng Tăng nhân tu hành tại các tự viện. Về sau này có thêm những lời chú giải về kinh và luật đó, và được gọi chung là “Luận”. Kết quả là có 3 bộ sách gồm Kinh, Luật và Luận, tức là “Tam Tạng” (Tripitaka).