Sáng 17/8/2012, Đại Đức Thích Tâm Mẫn(*) đã đến địa phận huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh (Việt Nam) trong hành trình “nhất bộ nhất bái” (đi 1 bước, lạy 1 lạy). Dù gặp cơn mưa khá lớn trên đường đi, Tăng bào ướt sũng nhưng thầy Tâm Mẫn vẫn không hề dừng bước.
(*) Đại Đức Thích Tâm Mẫn, thế danh Lê Minh, sinh năm 1977. Nguyên quán tỉnh Quảng Nam. Xuất gia năm 2004 tại chùa Hoằng Pháp, Tp.HCM (Việt Nam).
Hành trình “nhất bộ, nhất bái” của thầy Tâm Mẫn bắt đầu từ chùa Hoằng Pháp (Tp.HCM) từ năm 2009 và dự trù kết thúc ở chùa Yên Tử, tỉnh Quảng Ninh trong năm nay. Theo kế hoạch, mỗi ngày thầy Tâm Mẫn “nhất bộ nhất bái” 3 lần, mỗi lần 2 giờ, bất kể thời tiết nắng, mưa cũng không làm thối chuyển tâm nguyện của thầy. Hiện chỉ còn trên dưới 50 cây số nữa là sẽ đến non thiêng Yên Tử, kết thúc cuộc hành trình đẹp và đáng nhớ trong nền lịch sử Phật Giáo Việt Nam với việc lần đầu tiên một tu sĩ trẻ đã kiên trì thể hiện hạnh nguyện “sám hối tội lỗi, cầu nguyện hòa bình, chí đạt quả Phật, hóa độ chúng sinh” (lời Đại Đức Thích Tâm Mẫn).
Hình ảnh một tu sĩ lặng lẽ đi một bước, lạy một lạy, dầm mưa dãi nắng, khiêm hạ trong từng bước đi, kham nhẫn, kiên trì suốt hơn 2.000 cây số với thời gian gần 4 năm theo pháp tu “nhất bộ nhất bái” của Phật Giáo với tâm nguyện cúng dường công đức lên chư Phật và cho pháp giới chúng sanh đã trở thành một hình ảnh đẹp cho đông đảo Tăng Ni, Phật Tử và cả những người không theo đạo Phật kính phục, ngưỡng mộ.
Đáng tiếc là trong chặng hành trình dài đó, đã có những hành vi không đẹp, thậm chí thô lổ một cách trần tục – dù vô tình hay hữu ý – của những người được cho là tháp tùng, “hộ tống” mà chúng ta không thể xem đây là những việc làm hộ pháp, hộ đạo mà chỉ có thể kết luận đó là những hành vi phá đạo; phá hỏng một hình ảnh đẹp của một hạnh nguyện đẹp.
Trước đây, tôi đã xót xa khi khi được xem trên Youtube đoạn clip phản cảm “Sư Thầy Xuất Chiêu Tại Quảng Bình” trong khi thầy Tâm Mẫn đến địa phận tỉnh Quảng Bình (Việt Nam) và sau mấy ngày suy nghĩ, tôi đã mạnh dạn chuyển tải lên Diễn Đàn GĐPTVN Trên Thế Giới nhằm hy vọng có sự đồng cảm của thiện hữu, góp tay “làm sạch”, tẩy xóa bớt những vết hoen ố sắc màu trên bức tranh trước đây vốn dĩ tươi sáng của nền Phật Việt. Một việc làm nhiêu ích hữu tình trong hiện tại và cho mai hậu mà tự thân tài sơ trí thiển không góp phần công đức được.
Thế rồi vài ngày trở lại đây, lại thêm một cú shock nữa khi hay tin vào ngày thầy Tâm Mẫn đến địa phận huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh thì có người trong cái gọi là đoàn tháp tùng, “hộ tống”… đánh người!
Theo lời thuật lại của anh Nguyễn Văn Cường – nạn nhân, cư trú tại xã Liên Mão, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh – với phóng viên thì “…khi đang cùng những người dân khác quan sát nhà sư từ xa, anh thấy một số người dân bị đám người hộ tống nhà sư đánh, anh đã lại gần khuyên can và hỏi lý do. Ngay sau đó, anh bị khoảng 5 người xông vào đấm và đánh bằng dùi cui khiến đầu anh bị chảy máu…”.
Chưa hết! Hôm sau (18/8/2012), H.T Thích Bảo Nghiêm – Phó Chủ Tịch Hội Đồng Trị Sự Trung Ương GHPGVN, Trưởng Ban Trị Sự Thành Hội PG Hà Nội cũng bị nhóm người này đuổi khi đến chổ thầy Tâm Mẫn. Thầy Bảo Nghiêm kể: “Tôi đang trên đường đi Quảng Ninh, đi qua nơi thầy Thích Tâm Mẫn hành lễ. Vì nghe chuyện như báo chí phản ánh nên tôi muốn góp ý với thầy ấy. Khi xe tôi đến cách thầy Thích Tâm Mẫn lễ khoảng 100m thì cũng có 2 đối tượng ra vỗ vào xe của tôi và đuổi đi. Đó thực sự là những kẻ bặm trợn”.
Không chỉ bạo hành tại huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh mà trước đó, nhóm tháp tùng này cũng đã từng hành hung dân chúng khi đoàn đi qua địa phận thành phố Hà Nội. Dưới đây là một đoạn trích bài viết của Quang Tuệ trên trang mạng Giáo Dục Việt Nam:
“…Theo thông tin nhận được, chúng tôi đã tìm đến xã Phù Đổng (huyện Gia Lâm, Hà Nội) nơi Đại đức Thích Tâm Mẫn đi qua cách đây chưa lâu. Không khó để chúng tôi có thể tìm đến nhà nạn nhân của những kẻ côn đồ trong nhóm tháp tùng Đại đức Thích Tâm Mẫn bởi sự việc gây bức xúc trong dư luận địa phương.
“Qua tìm hiểu chúng tôi được biết nạn nhân tên là Hưng. Dù rất kiệm lời với báo chí song anh này cũng cho biết, cách đây 10 ngày, anh đã bị một số người trong nhóm tháp tùng kia đánh bị thương phải khâu đến 9 mũi (3 mũi ở cằm và 6 mũi phía sau đầu). Anh Hưng cho biết đã báo với chính quyền xã và cơ quan chức năng đã vào cuộc. Hiện vết thương của anh đã bớt đau.
“Nhiều người dân bán hàng nước dọc quốc lộ IA đoạn đi qua xã Phù Đổng gần khu vực anh Hưng bị đánh cũng cho biết thêm: Không chỉ có anh Hưng bị đánh mà trước đó, nhóm tháp tùng này đi qua huyện Thanh Trì cũng đã đánh một số người dân khi những người này cố gắng lại gần Đại đức Thích Tâm Mẫn.
“…Một Công An Viên của xã Phù Đổng xác nhận: “Sáng hôm ấy, anh Hưng đi tập thể dục bị tốp người đó đánh. Chúng tôi đã yêu cầu tốp người đó đến làm việc. Kết hợp với điều tra viên của huyện, qua xác minh thì chúng tôi được biết nhóm người đó không phải là những người đi cùng với nhà sư từ trong kia ra. Hiện tại chúng tôi đang xác minh hai chiều và chưa có kết quả”…
Ở đây, tôi không đề cập thêm những lời ca ngợi, thán phục; những hình ảnh đồng bào Phật Tử trân trọng, quý mến, cảm động và nhiệt thành làm những công việc góp phần công đức trong suốt cuộc hành trình dài của thầy Tâm Mẫn. Ở đây chúng ta cũng không loại trừ sự suy đoán là những nạn nhân trong vụ đánh người nói trên (anh Nguyễn Văn Cường; anh Hưng…) có thể vô tình hay cố ý có ngôn ngữ, hành vi xúc phạm đến hạnh nguyện, việc làm của Đại Đức Thích Tâm Mẫn hay bài xích Phật Giáo. Nhưng liệu chúng ta có thể chấp nhận thái độ vô trí, vô đức, cuồng si “bảo vệ Tăng bảo; bảo vệ Phật Giáo” kiểu như vậy chăng? Hay có điều gì khuất tất đằng sau những sự vụ này??? Hãy lắng nghe tâm tư, phản ứng của các Phật Tử:
“…Họ là ai? Lấy quyền hành gì để bạo động với những cư dân ngưỡng mộ? Một Phật Tử thuần thành yểm trợ nhà sư thì không thể có hành động côn đồ như thế. Sau lưng họ là ai? Dựa vào thế lực nào để hủy báng hình ảnh đáng kính của nhà sư Phật Giáo như thế? Không phải lần đầu tiên mà rất nhiều lần hành xử thiếu văn hóa, thiếu đạo đức, thế mà họ vẫn ngang nhiên tồn tại”….
“…Đây không chỉ đơn thuần hành động côn đồ, mà nó còn liên hệ đến hủy nhục hạnh nguyện tôn giáo và tội phạm hình sự khi xâm phạm đến thân thể người dân một cách vô cớ, gây mất trật tự giao thông, nêu hình ảnh xấu của một đất nước; làm người dân bất mãn và ngầm hiểu sau lưng những kẻ đó là một thế lực ngầm bảo kê sự phá hoại và đe dọa…Chẳng lẽ đất nước nầy loạn đến thế sao? Người dân có thể bị bất cứ ai hành hung cũng được sao?”…
“…Nếu chính quyền thực sự vì đạo pháp, hay ít ra vì sự nghiêm minh của pháp luật, hoàn toàn có thể ngăn chặn hành vi bạo lực của đám du côn này. Chính quyền hoàn toàn có thể (và phải làm vì trách nhiệm) để giải đáp sự hoài nghi và dư luận xấu xôn xao trong nhân dân. Nhưng họ đã không làm. Vì sao?“…
“…Kẻ côn đồ không chịu trách nhiệm trước pháp luật, pháp luật không có trách nhiệm bảo vệ người dân bị hành hung? Cả Giáo Hội và Nhà Nước không ai có trách nhiệm trước những sự cố lộng hành? Thế thì người dân chỉ biết lặng buồn trước những nhiêu khê trong cuộc sống hiện nay. Phải chăng hồn ai nấy giữ?!”… (C.S MINH MẪN, www.chuaphuclam.vn).
“…Mình hoài nghi và hoàn toàn không tin những kẻ dẹp đường, đánh người là những “đệ tử” của thầy Thích Tâm Mẫn. Họ nhân danh để làm một việc không trong sáng. Còn tại sao họ mượn danh để làm một việc kỳ quái và thất đức như vậy?”…
“…Mình hoài nghi và tin là có kế hoạch mờ ám đứng đằng sau những kẻ bặm trợn này. Vì sao họ làm như vậy và vì sao lại cư xử kỳ cục như vậy?”…
“…Thật kinh khủng khi ai đó trong nỗi bất lực đã lựa chọn phương pháp đối xử như vậy với một bậc chân tu. Họ đã phỉ báng không chỉ thầy Thích Tâm Mẫn mà còn phỉ báng đạo Phật. Họ có biết đã làm một việc tội lỗi lớn nhất mà đạo Phật khuyên nên tránh, là phá hoại đạo pháp, Tăng đoàn? Họ có biết cái quả đắng nào đang chờ họ ở phía trước không?”… (Thùy Linh – BS/ www.buudoan.com).
Về những người trong nhóm tháp tùng Đại đức Thích Tâm Mẫn, có ý kiến cho biết đó chỉ là những người thích thì đi theo ở trên đường chứ không phải những người đi từ chùa Hoằng Pháp (Tp. HCM) ra. Đã có vài tiếng nói – có thể coi là chính thức – của GHPGVN:
“…Việc người dân bị những người trong nhóm “tháp tùng” đánh thì tôi có nghe đến. Đại đức Thích Tâm Mẫn đã trải qua khoảng 3 năm 6 tháng từ Thành phố Hồ Chí Minh ra Bắc, thời gian đầu tôi cũng chưa nghe điều tiếng gì về nhóm tháp tùng này cả…” (H.T Thích Bảo Nghiêm, Phó Chủ Tịch HĐTS Trung Ương GHPGVN).
“…Như báo chí đã đưa tin thì những người xung quanh bảo vệ thầy Thích Tâm Mẫn đã có những hành động không lành mạnh, đánh người muốn lại gần là không nên. Thầy Thích Tâm Mẫn cũng nên dùng những người có tính nết thuần thục, hòa nhã thì mới thể hiện được cái tâm của thầy, phù hợp hơn với việc hành lễ tốt đẹp của thầy… (H.T Thích Gia Quang – Phó TTK.HĐTS/GHPGVN).
“…Đại đức Thích Tâm Mẫn hành lễ mà có nhiều người dân đi theo như vậy là cái duyên của thầy. Thế mà những người kia, để không cho người dân lại gần nhà sư Thích Tâm Mẫn, đã đánh người dân là không thể chấp nhận được. Đó không phải là những người nhà Phật hay ở nơi cửa Phật, không xứng đáng đi theo hành lễ mà tôi nghĩ đó chỉ là những người lợi dụng để làm việc khác mà thôi…” (H.T Thích Thanh Nhã – UV.HĐTS/GHPGVN).
Đôi lời kết:
Xin được lặp lại câu hỏi nêu ra trong bài ở trên thay cho lời kết: Chúng ta không loại trừ sự suy đoán là những nạn nhân trong vụ đánh người nói trên có thể vô tình hay cố ý có ngôn ngữ, hành vi xúc phạm đến hạnh nguyện, việc làm của Đại Đức Thích Tâm Mẫn hay bài xích Phật Giáo. Nhưng liệu chúng ta có thể chấp nhận thái độ vô trí, vô đức, cuồng si “bảo vệ Tăng bảo; bảo vệ Phật Giáo” kiểu như vậy chăng?
Và xin được tâm sự riêng với bạn đọc là anh chị HT.GĐPT:
1) Trong các dịp lễ lược của Phật Giáo nói chung – và GĐPT nói riêng – nhất là các lễ lớn (kể cả các Tang lễ), kinh nghiệm cho thấy không ít thành phần “thích lăng xăng”, “thích chàng ràng” trong nội bộ thường xuất hiện ở các vị trí quan yếu để chỉ chỏ, điều hành “lấy le” dù không ai phân công; hay họ thích tìm ngồi, đứng ở các vị trí dễ được người ta chụp hình, quay film nhất trong buổi lễ; hoặc lâu lâu lên máy vi âm cầm micro “chỉ dẫn”, yêu cầu này nọ v…v… tạo ra cái sự rất ư là phản cảm, rất khó chịu cho mắt, cho tai người dự lễ và quan khách bên ngoài… Nếu được giao trách nhiệm tổ chức hay hộ trợ tổ chức – nhất là làm người điều hành (MC), người tổ chức hay kiểm soát buổi lễ – chúng ta không nên khiên cưỡng chấp nhận những việc ấy vì cả nể, vì sợ “mất lòng” mà phải cương quyết không để tình trạng này xãy ra.
2) Không chỉ những vị “thích lăng xăng”, “thích chàng ràng” này mà thôi, ngay bản thân chúng ta khi được giao trách nhiệm tổ chức hay hộ trợ tổ chức cũng phải lưu tâm, hết sức tránh những ngôn từ, cữ chỉ “làm oai” chướng mắt, khó coi hoặc lối điều hành trên micro khó nghe: nói không phù hợp hoàn cảnh; nói thiếu chính xác; nói nhiều; nói dư thừa; nói những điều không cần thiết… (những trường hợp này rất thường có trong các hoạt động của chúng ta phải không anh chị em?).
Cuối cùng, mời quý bạn đọc xem lại dưới đây 2 đoạn vidéo clip đã và đang gây xôn xao dư luận – trong đó clip 1 đã được công bố từ năm ngoái. Đồng thời cũng xin có một thông báo nhỏ với bạn đọc: Chờ đọc trên website Thư Viện GĐPT Online bài viết về sự vụ và dư luận chung quanh một scandal cũng đang ầm ĩ và gây nhức nhối dư luận không kém, vụ “Chú tiểu hộ tống và trang điểm tại hậu trường cho người đẹp thi hoa hậu!!!“.
QuangMai
oOo
Clip 1: “Sư Thầy Xuất Chiêu Tại Quảng Bình”
Clip 2: “Nhà Sư Điều Hành Giao Thông Bằng… Chổi“