Con nhện
Kể từ ngày đó than ôi!
Nhện kia ám ảnh sư hoài chẳng tha
Sư suy nhược, sư thẫn thờ
Tới lui đờ đẫn, vào ra bồn chồn
Luôn khổ sở, mãi đau buồn
Sư bèn kể lể cội nguồn thương tâm…
Kể từ ngày đó than ôi!
Nhện kia ám ảnh sư hoài chẳng tha
Sư suy nhược, sư thẫn thờ
Tới lui đờ đẫn, vào ra bồn chồn
Luôn khổ sở, mãi đau buồn
Sư bèn kể lể cội nguồn thương tâm…
…Mới hay chướng ngại ở đời
Tưởng rằng phát xuất từ ngoài, từ xa
Nào ngờ lại chính trong ta,
Tâm ta náo động gây ra muộn phiền!…