TỤNG KINH 80%
Có chàng trai, cha vừa mất liền đến chùa thỉnh Thiền Sư Phật Quang tụng kinh cầu siêu. Thiền Sư sắm nhang đèn hoa quả mà tụng kinh cho người quá cố.
Người con nghĩ đến tiền phí, bèn hỏi Thiền Sư:
– Thưa Thiền Sư, tụng một quyển kinh A-di-đà bao nhiêu tiền?
Thiền Sư thấy anh keo kiệt nên không khách sáo nói:
– Mười lượng.
Chàng chê mắc, trả giá:
– Thiền Sư! Mười lượng mắc quá! Tám lượng được không?
Thiền Sư gật đầu, nói:
– Tốt lắm!
Thiền Sư đúng như pháp mà tụng. Tụng xong Thiền Sư phục nguyện rằng:
– Con xin đem tất cả công đức tụng kinh này, nguyện cầu Chư Phật, Chư Bồ-tát gia hộ cho hương linh người chết được vãng sanh Đông Phương Thế Giới.
Người con nghe vậy, phản đối:
– Lộn rồi! Thiền Sư, tôi chỉ nghe người chết vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, chứ không nghe vãng sanh Đông Phương!
Thiền Sư nói:
– Vãng sanh Tây Phương Cực Lạc cần mười lượng, ông trả có tám lượng chỉ đến được Đông Phương Thế Giới thôi.
Người con bất đắc dĩ nói:
– Tôi trả thêm hai lượng nữa, Ngài đưa giùm cha tôi vãng sanh Tây Phương đi!
Lúc ấy, người chết nằm trong quan tài, không chịu được, lớn tiếng mắng con:
– Mày là thằng hư đốn! Vì tiếc hai lượng mà báo hại lão già này một phen sang Đông Phương, một phen sang Tây Phương, khổ thân ta phải chạy Đông chạy Tây.
Lời bình:
Phật Pháp không phải là hàng hóa, không nên đem việc làm của người thương nghiệp mà trả giá. Trong kinh Phật nói: “Nơi ruộng tâm không giống nhau vì công đức có hơn kém.”