TƯỚI MÍA BẰNG NƯỚC MÍA
Hai người trồng mía thi đua
Cùng so tài nghệ hơn thua một ngày
Xem ai giỏi, xem ai hay
Ai trồng mía tốt thưởng ngay, khen liền,
Ai trồng mía xấu thời phiền
Bị người kia phạt. Hai bên đồng lòng.
Một anh tự nghĩ: “Mía ngon
Vì xưa nay ngọt, ai còn lạ chi
Muốn tăng thêm vị ngọt kia
Mình dùng nước mía tưới thì tốt cây.”
Nghĩ xong anh thực hiện ngay
Mang nhiều mía ép, nước đầy chảy ra
Rồi bưng nước mía đem qua
Tưới lên vườn mía anh ta mới trồng.
Chao ơi, hao tốn vô cùng
Mà rồi kết quả lại không được gì
Cả vườn mía mới trồng kia
Đều hư hoại hết. Ngu si! Đáng cười!
oOo
Truyện này tỉ dụ ở đời
Khi tu Phật Pháp lắm người kỳ khôi
Không theo đường chính sẵn rồi
Giở trò gian dối, lôi thôi, khác thường
Đui mù tu luyện sai đường
Ỷ quyền, ỷ thế giàu sang của mình
Cướp ngang tài sản dân lành
Đem làm phước thiện mong thành công ngay
Quả lành mong sẽ tới tay
Ngờ đâu kết quả đắng cay vô vàn
Hao tinh thần, phí thời gian
Nhọc công vô ích, đạo vàng thấy đâu
Tương lai tai họa thảm sầu
Giống người tưới mía trước sau khác gì!
Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO
Thi hóa phỏng theo Kinh Bách Dụ
(Trích dẫn trong “Sakyamuni’s One Hundred Fables” do Tetcheng Liao dịch).
——=oOo=——
ANH NGỮ:
WATER THE SUGAR-CANE
Once upon a time two men who cultivated sugar-cane, pledged that the one who had a good harvest would win prizes, while the one with a bad harvest would be heavily penalized. One of them thought, “The sugar-cane itself is very sweet. It will be more delicious if I water it with its compressed juice. Then I will get the upper hand over him.”
Immediately, he began to press the juice from the sugar-cane. He watered the plant with the juice in the hope of making it more delicious. Instead, he destroyed the seedling and lost his entire plantation.
So are people at large. Those who wish for the comforts of life use their high positions and great influence to oppress the mass. They steal others’ possessions as their own wealth to do good works with a view to enjoy better life afterwards. However, they are unaware of the calamities, which are to come upon them. Those people are just like the man who, pressing the sugar – cane, lost everything.