BÀ ƠI!…
Bà không còn nữa bà ơi
Chiếc cơi trầu vẫn đầy vơi nỗi niềm
Cối giã trầu vẫn còn nguyên
Bình vôi khô nẻ chân chim đáy bình
Bà thương yêu cháu hết mình
Quạt mo ru cháu yên lành giấc trưa
Cháu nằm cánh võng đu đưa
Có bao cánh vạc, cánh cò về bay
Ngây thơ nào cháu có hay
Cháo rau tần tảo tháng ngày bà nuôi!…
Hôm nay cháu đã nên người
Bôn ba góc bể chân trời dại khôn
Biết thương bà, bà không còn
Đơn côi một nắm mộ buồn đồng xa!…
Bà không còn nữa ơi bà
Cháu mua quà bánh biết là biếu ai?
Chông chênh tháng rộng năm dài
Cháu như đứa trẻ lạc loài mồ côi!
PHƯƠNG THẢO