ĐẾN THỜI PHẢI CHẾT
Ngài giờ là một thiền sư
Thông minh từ thuở xa xưa hơn người,
Học thiền trong buổi thiếu thời
Ngài là cậu nhỏ sống đời thiền sinh
Suốt ngày chăm chỉ học hành
Giúp thầy công việc loanh quanh trong nhà.
oOo
Ông thầy có cái tách trà
Hiếm hoi, đồ cổ thật là quý thay
Một hôm cậu nhỏ lỡ tay
Đánh rơi tách quý, bể ngay còn gì
Lòng đang bối rối kể chi
Chợt nghe tiếng bước thầy đi đến gần,
Khôn ngoan, lanh trí vô ngần
Cậu gom mảnh vỡ vội vàng giấu đi,
Khi thầy đến nào thấy gì
Nào đâu hay biết tách kia vỡ rồi.
oOo
Cậu thiền sinh vội ướm lời:
“Mọi người đều phải lìa đời tránh đâu
Xin thầy cho biết tại sao?”
Thầy bèn giảng giải: “Ai nào thoát ra
Đã sinh trong cõi người ta
Sống lâu rồi chết, đó là tự nhiên.”
Cậu thiền sinh vội cười duyên
Tay đưa tách vỡ, miệng liền thưa ngay:
“Lời thầy dạy chí lý thay
Đến thời phải chết, tách này thoát đâu!”
Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO
Thi hóa phỏng theo “Time To Die” trong tập truyện văn xuôi 101 ZEN STORIES của Nyogen Senzaki và Paul Reps.