HAI CÁCH ĐÁNH TRỐNG
Xưa trong làng nhỏ vùng quê
Có ông đánh trống chuyên nghề lâu nay
Một hôm ông được cho hay
Tại Ba La Nại nơi đây ăn mừng
Có phiên hội chợ tưng bừng
Bao người tham dự vô cùng đông vui
Ông bèn quyết định tới nơi
Trổ tài đánh trống kiếm chơi ít tiền
Ông mang con trai theo liền
Vì nhiều bài trống cần thêm một người
Con ông nghề cũng giỏi thôi
Cha con cùng đánh trống thời tuyệt luân
Tới nơi hội chợ nhiều dân
Cha con biểu diễn vô ngần thành công
Những người thích trống rất đông
Nghe xong thưởng bạc, khen không tiếc lời
Đến khi hội chợ vãn rồi
Cha con tiền bạc kiếm thời đầy tay
Cùng nhau quyết định rời đây
Trở về làng cũ lòng đầy niềm vui.
oOo
Đường về xa tít mù khơi
Cha con buộc phải qua nơi rừng già
Âm u, tăm tối, bao la
Mọi người đều biết thật là hiểm nguy
Quân gian ẩn núp thiếu chi
Mưu toan cướp bóc khách đi ngang rừng
Chàng con tỏ vẻ hào hùng
Kiếm đường đối phó tưởng chừng tinh khôn
Trống mang ra đánh dập dồn
Làm như một phái đoàn đông lắm người
Cướp nghe sẽ sợ hãi thôi
“Càng ồn càng tốt!” chàng cười vênh vang
Người cha thấy vậy vội vàng
Ngăn con rồi giảng rõ ràng cho nghe:
“Thường thường những phái đoàn kia
Nếu là đám rước uy nghi đông người
Làm ồn; đánh trống, đúng rồi!
Để xua quân cướp tức thời tránh xa
Nhưng mà tiếng trống đánh ra
Luôn theo nhịp điệu rất là xuôi tai
Làm như họ chẳng sợ ai
Trống vang từng nhịp khoan thai rồi ngừng
Ngừng xong lại trổi vang lừng
Luân phiên như vậy cướp rừng sợ ngay
Con nên theo cách đánh này
Đánh hoài không nghỉ chẳng hay chút nào”
Chàng con ngu dại biết bao
Tưởng rằng tài trí mình cao hơn đời
Không theo lệnh, chẳng nghe lời
“Càng ồn càng tốt!” chàng cười tự kiêu.
oOo
Trong rừng bọn cướp rõi theo
Khi nghe tiếng trống đánh kêu vang ầm
Thoạt tiên bọn cướp nghĩ thầm:
“Đây là đám rước ta cần nể nang
Oai nghiêm, hùng mạnh, giàu sang
Chắc đoàn hộ tống dềnh dàng lớn lao”
Khi nghe kỹ thấy ồn ào
Om sòm tiếng trống vọng vào rừng hoang
Cứ liên tục. Chẳng nhịp nhàng
Nghe ra cuồng loạn bất thường kể chi
Giống như chú chó nhỏ kia
Thấy con chó lớn tức thì sủa vang
Chỉ vì hãi sợ kinh hoàng
Sủa vang để tự trấn an cho mình
Cướp kia quả thật thông minh
Đoán ra mọi việc tài tình lắm thay
Chúng mò ra dò xét ngay
Quả nhiên chỉ thấy tại đây hai người
Chúng bèn đánh gục cả đôi
Bao nhiêu tiền bạc cướp rồi còn chi
Mồ hôi nước mắt trôi đi
Cha con vất vả, nay thì trắng tay
Phóng mình cướp chạy như bay
Cùng nhau khuất bóng rừng cây mịt mùng.
——— oOo ———
NHẬN DIỆN TIỀN THÂN: Người cha đánh trống là tiền thân Đức Phật.
oOo
Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO
Thi hóa, phỏng dịch theo bản văn xuôi “Two ways of beating a drum”
của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson.