Niệm Phật… mướn

 

 

NIỆM PHẬT… MƯỚN

Bạch Ẩn Thiền Sư ở Nhật Bản có một tục gia đệ tử. Người này thường đến than thở rằng cha của y dù tuổi đã cao, vẫn cứ mải mê làm việc kiếm tiền chứ chẳng chịu tu niệm gì cả. Mỗi lần y nhắc nhở thì ông cụ quả quyết: “Nếu chuyện tu hành mà ra tiền ra bạc thì hãy nói với ta, bằng không thì đừng hòng!”

Hôm nọ, nghe xong nỗi băn khoăn của người đệ tử, Thiền Sư Bạch Ẩn bảo: “Chiều nay con về bảo với cha con rằng: Hòa Thượng Bạch Ẩn bận bịu công việc quá đỗi nên không thể tu hành như ý muốn được. Ngài nhờ con tìm một người tu mướn. Cứ mười chuỗi niệm Phật là một quan tiền. Cần chọn người tuổi cao như cha. Người làm mướn có thể lĩnh tiền mỗi ngày hoặc hàng tuần cũng được”.

Người đệ tử y lời về thưa với cha mình. Nhận thấy rằng đây là một công việc làm ăn ra tiền ra bạc hẳn hoi, ông lão sốt sắng nhận lời. Thêm vào đó, ngoài mười xâu chuỗi niệm Phật ăn tiền, ông còn hoan hỷ biếu không cho Hòa Thượng thêm hai xâu nữa.

Giao kèo đã ký kết, ông cụ cứ đến chùa lĩnh tiền hàng ngày. Về sau để khỏi mất thời giờ, cụ để dồn hàng tuần mới lĩnh.

Bẵng đi một thời gian không thấy cụ đến lĩnh tiền. Người con theo lời dạy của Hòa Thượng, cứ để cha già làm theo ý muốn. Ngoài ba bữa ăn, ông cụ ngồi ngay ngắn trước điện Phật mà “làm mướn”. Cho đến một hôm, thấy cha mình cơ hồ đã ngưng lần chuỗi, mắt khép nhẹ, hơi thở điều hòa, nhẹ nhàng. Người con liền đến báo tin Hòa Thượng hay.

Thiền Sư Bạch Ẩn đến tận nơi quan sát. Thấy cụ già có dáng người có hơi nghiêng do tuổi tác cao, nhưng mặt mũi hồng hào; gương mặt ông phảng phất một niềm bình thản khinh an. Ngài nói khẽ với người con như một hơi gió thoảng: “Cha con đã nhập vào chánh định”.

Khi xuất định, ông già đảnh lễ và nói với Thiền Sư: “Con xin tri ân Thầy đã tế độ mà các chướng ngại của con được tiêu trừ, giờ con cảm thấy hạnh phúc và an lạc. Trước đây khi niệm Phật, con nghĩ là niệm thuê cho Thầy để Thầy lấy công đức còn con thì lấy tiền. Nhưng ngày hôm nay khi con niệm Phật và trải nghiệm sự nhất tâm này, con thấy Giáo Pháp quý báu là thứ cần thiết nhất trong cuộc đời của con, vì vậy con xin lấy lại hết tất cả công đức mà con đã hồi hướng cho Thầy, con xin trả lại Thầy tiền”.

Lời bàn:

Bạn thân mến! Tuy động cơ đầu tiên của ông lão là vì tiền, nhưng nương năng lực danh hiệu của Đức Di Đà mà ông đã tịnh hóa được tất cả chướng ngại của mình và đạt đến cấp độ một lòng chuyên niệm và đạt được nhất tâm bất loạn, an trụ trong tự tánh Phật. Khi đạt được trạng thái này thì nhất định sẽ vãng sinh vào bậc thượng phẩm chứ không phải hạ phẩm.

Chúng ta niệm Phật với động cơ khác nhau nhưng nếu tinh tấn niệm Phật thì sự gia trì là rất lớn. Thế mới biết nguyện lực, thần lực của Đức Phật A Di Đà thật chẳng thể nghĩ bàn!

Theo Truyện Cổ Phật Giáo Nhật Bản.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.