Vui trong đau khổ

Mong manh như một giọt sương
Long lanh ngọn cỏ bên đường gió lay.
Cạnh bên sự sống hàng ngày
Tuổi già, cái chết kề ngay đó rồi
Từng giờ từng phút lặng trôi
Con người lại tiến gần nơi mộ phần…

Cây đèn kỳ lạ

Suốt ngày xin được chút tiền
Lão bà hoan hỷ dừng bên lề đường
Ghé vào một quán bán hàng
Bỏ mua dầu thắp cúng dường đêm nay
Nhà hàng nghe cảm động thay
Lòng thành xin góp, đong đầy dầu thêm…

Tai họa do cái miệng

Đong đưa thoải mái rùa bay
Chợt đâu bên dưới có bầy trẻ chơi
Thấy rùa đu thật tức cười
Chúng cùng la lớn: “Rùa ơi là rùa
Trông như thầy bói bị mù
Phải nhờ người dắt kẻ đưa giống khùng!”…

Bán trầm hương

“Ta đem đốt trầm hương này
Thành than rồi bán xong ngay dễ dàng.”
Nghĩ xong chàng đã vội vàng
Mang trầm hương đốt thành than hết liền
Đưa ra chợ bán kiếm tiền
Thế là bán chạy quả nhiên hết hàng…

Dắt nhau xuống giếng

Giếng sâu – Dưới đáy nước trong
Trăng tròn in bóng bềnh bồng nổi trôi,
Khỉ kêu: “Thôi chết! Nguy rồi!
Mặt trăng rơi xuống giếng khơi đây này
Phải mau tìm cách vớt ngay
Giúp đời khỏi cảnh đọa đầy tối tăm!”…

Nguồn hạnh phúc

“Nói chung những ước muốn này
Là nguyên nhân chính vần xoay luân hồi
Trong vòng sinh tử nổi trôi
Khiến đời đau khổ – Khiến người lầm than!
Chỉ riêng có cõi Niết Bàn
Là nơi an lạc chứa chan ngàn đời…”

Bớ người ta! Ăn cướp!

Chàng năn nỉ rất thiết tha
Hồi lâu chẳng được bèn la vang trời:
“Bớ người ta! Cướp tới nơi!
Cướp đi của báu của tôi đây này!”
Chư Tăng chặn hỏi: “Im ngay!
Nơi đây cửa Phật, ban ngày, cướp đâu?”…

Người mù sờ voi

Trong triều đình cũng vậy thôi
Tà ma ngoại đạo lắm người vẫn theo
Tôn thờ chủ nghĩa, giáo điều
Với bao học thuyết mang nhiều lầm sai,
Chỉ hay một, chẳng biết hai
Mười phần chân lý nào ai tỏ tường!…

Ngọc báu trong áo

Khách xa sửng sốt vô cùng
Hỏi chàng: “Sao lại ra nông nỗi này?
Hai năm gặp gỡ trước đây
Giúp anh ngọc quý, sao nay vẫn nghèo
Vẫn tang thương, vẫn tiêu điều
Hay là ngọc quý mất tiêu chốn nào…