Trong một cuốn sách phong thủy do ông Man-Ho Kwok viết, ông có kể lại câu chuyện như sau :
Vài thế kỷ trước, ở bên Tàu có một ông “thầy địa lý” rất nổi tiếng nhưng tính tình ông này thì rất hẹp lượng và nóng tính. Vào một ngày của mùa hè, ông ta được lệnh của vua đi tìm long mạch và huyệt “kết” cho nhà vua dùng làm nơi xây mồ mả tổ tiên.
Thời kỳ đó phương tiện giao thông chủ yếu là cưỡi ngựa và đi bộ. Sau nhiều ngày băng rừng vượt núi, ông thầy đã tìm được huyệt quý. Ông ta vui mừng trở về để phúc trình với hoàng đế. Trên đường về, ông đã cạn hết lương thực và nước uống; giữa vùng rừng núi hoang vu, ông không biết tìm đâu ra được mạch suối ngầm để lấy nước uống giữa mùa hè nóng bỏng.
Trong cơn tuyệt vọng, ông ta đến được một khu rẫy. Chủ nhân là một người đàn bà trung niên và 3 người con trai đang cuốc đất. Ông ta mừng quá chạy ngay vào xin nước uống. Người đàn bà vui vẻ đi lấy cho ông một bát nước đầy, nhưng trước khi đưa bát nước cho ông ta, bà hốt một nắm lá cây bỏ vào bát. Ông thầy rất giận nhưng vì đang khát, ông ta cũng ráng dằn xuống mà uống hết bát nước cho qua đi cơn khát. Trong bụng ông đã có ý định trả thù người đàn bà vô lễ kia.
Sau khi hỏi thăm, ông ta biết được chồng của người đàn bà nghèo khổ kia đã chết vài năm trước, để lại cho bà một mảnh đất hoang và 3 đứa con nhỏ. Ông tự giới thiệu tên và cho biết ông là một nhà phong thủy nổi tiếng làm việc cho triều đình. Ông ta bảo muốn coi giúp về phong thủy của căn nhà của người đàn bà tội nghiệp kia.
Sau khi quan sát căn nhà và cấu trúc địa lý xung quanh, ông ta bảo căn nhà của bà không tốt, nếu sống ở đó thì suốt đời nghèo khổ vất vả. Rồi thì ông nói cho người đàn bà biết rằng, ông biết được có một căn nhà bỏ hoang lâu đời với đất đai rộng rãi ở bên kia núi, ông khuyên người đàn bà nên dọn về đó ở sẽ tốt hơn. Ông ta nói xong thì vội vã bỏ đi, trong lòng vui sướng vì đã trả được thù. Khu đất và căn nhà hoang không chủ mà ông chỉ cho người đàn bà là một khu đất chết phạm vào “ngũ quỷ xung sát”, là một khu đất cực xấu, ai sống ở đó đều sẽ bị chết yểu.
Sau một thời gian khá lâu, ông ta lại có dịp đi ngang qua vùng đất cũ, ông gặp lại người đàn bà và hết sức kinh ngạc vì người đàn bà nghèo khổ ngày xưa bây giờ là một người giàu có, nhà cao cửa rộng. Người đàn bà đón tiếp ông rất ân cần vì biết ơn ông đã chỉ cho bà một khu đất tốt. Từ khi dọn nhà vào, bà luôn luôn trúng mùa, tiền bạc dư giả, con cái học hành tới nơi tới chốn, 2 trong 3 đứa con trai đang làm quan, đứa con thứ 3 thì thông minh xuất chúng, đang dạy học và rất có tên tuổi. Ông ta kín đáo quan sát căn nhà và vùng đất xung quanh, tuy có sang trọng hơn nhưng trên căn bản vẫn là vùng đất phạm vào “ngũ quỷ xung sát” (five ghosts dead place).
Lòng càng hoài nghi dữ dội, cuối cùng ông ta thú thiệt về việc trả thù của ông vì ngày xưa người đàn bà đã vô lễ bỏ lá rác vào bát nước trước khi trao cho ông uống. Người đàn bà giải thích rằng, sỡ dĩ bà ta làm như vậy là vì lúc đó trời đang nóng bức, ông ta lại đang khát sắp chết, nếu trao cho ông bát nước bình thường thì ông ta sẽ uống cạn ngay, khiến ông bị sốc mà bị nguy hiểm đến tính mạng; cho nên bà bỏ lá cây khô vào là để ông ta uống từ từ vì phải vừa uống vừa gạt bỏ lá qua một bên.
Đến lúc đó ông thầy mới chợt hiểu, vì những gì bà làm để cứu mạng của ông ta đã tạo nên công đức – và các việc tốt bà từng làm trong cuộc sống – đủ để hóa giải đi cái ảnh hưởng xấu của “vùng đất chết”.
LỜI BÀN:
Cũng như chuyện anh học trò nghèo có tướng phải chết, nhưng lòng hiếu thuận và can đảm vì người quên mình của anh đã thay đổi đi cái số mạng yểu tử bần hàn mà sau này anh đỗ đầu bảng vàng Trạng Nguyên vinh quy bái tổ. Ngược lại, có người dù có chọn các thầy “cao thủ”, kiếm phong thủy cho nhà cửa thật tốt chăng nữa mà tâm xấu ác thì phong thủy cũng chả giúp được gì; tai họa vẫn trên trời rơi xuống. Việc tốt hay xấu đến với ta không thể do phong thủy quyết định mà chính tư tưởng và hành vi thiện ác của mình mới là nguyên nhân quan trọng. Vì thế mới có câu “Đức năng thắng số”.
QUANG MAI sưu tầm