Trời hoa Đâu-la-miên

Hoa thơm nở cuối trời thu, bóng hình Mẹ hiện hữu trong những tâm hồn. Phải chăng ngọn gió mùa thu đã mang về những hạt bụi sương mờ giăng qua võng mô của mắt anh, mắt chị, mắt em. Ánh trăng toả xuống giữa đêm thâu và ánh mắt rọi vào đến vô tận như tìm kiếm một tình cảm sâu kín nào đó hoặc hiện rồi thoảng mất…