TUÂN LỜI
Thiền sư thuyết pháp nổi danh
Người nghe ngoài những thiền sinh trong trường
Còn thêm người khắp bốn phương
Tông này, phái nọ tìm đường ghé đây.
Ngài không giảng giải, trình bày
Những câu kinh điển lâu nay nói nhiều
Hay lời uyên bác cao siêu
Mà ngài chỉ nói những điều thiết thân
Phát ra từ chốn thâm tâm
Khiến người nghe giảng muôn phần cảm thông
Nghe xong thấm tận cõi lòng,
Người nghe càng lúc càng đông tìm về.
oOo
Một thầy tu khác phái kia
Khi hay rõ chuyện tức thì nổi sân
Tỏ ra bực bội vô ngần
Vì bao đệ tử theo chân người ngoài
Bỏ thầy đi, chẳng đoái hoài,
Tìm thiền sư để nghe bài giảng hay.
Ông thầy tu cao ngạo này
Một ngày ghen tức dâng đầy tâm tư
Qua thiền viện tìm thiền sư
Muốn cùng biện luận ganh đua tranh tài.
Thầy qua lớn tiếng chê bai:
“Này ông nhà giáo giảng bài thiền kia
Hãy ngừng lời một chút đi,
Những người thần phục ông thì dễ thôi
Nói gì họ cũng nghe lời,
Ta đây thời khác, không đời nào nghe
Ta coi ông chẳng đáng chi
Trổ tài sai khiến ta đi xem nào!”
oOo
Thiền sư nói giọng ngọt ngào:
“Nếu ông muốn vậy hãy vào gần đây!”
Thầy tu kiêu hãnh khua tay
Lấn người quanh đấy tiến ngay vào phòng,
Thiền sư cười nói ung dung:
“Hãy sang bên trái phía trong cho gần!”
Thầy tu tự mãn vô ngần
Bước sang phía trái ngại ngần gì đâu.
Chợt thiền sư lại nói mau:
“Không! Ta nói chuyện cùng nhau dễ dàng
Phía bên phải, hãy bước sang!”
Thầy tu vênh váo lẹ làng chuyển qua.
oOo
Thiền sư lúc đó hiền hòa
Nói tuy nhỏ nhẹ nhưng mà quyền uy:
“Thấy không ông! Nào khó chi!
Ta đưa mệnh lệnh ông thì theo ngay
Vậy ông hòa nhã lắm thay
Bây giờ ngồi xuống chỗ này! Lặng yên!
Lắng nghe ta giảng về Thiền!”
oOo
Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO
(Thi hóa, phỏng theo Obedience, truyện văn xuôi trong 101 ZEN STORIES
của Nyogen Senzaki và Paul Reps).
Phụ lục đọc thêm:
Những buổi thuyết pháp của Thiền Sư Bankei không những chỉ có các Thiền Sinh mà còn có thêm người thuộc các đẳng cấp và Tông phái khác tham dự. Ngài không bao giờ viện dẫn kinh điển cũng chẳng hăng say thuyết giảng về những điều nặng phần học thuật. Thay vào đó, lời ngài nói đi thẳng từ tâm ngài tới tâm các người nghe ngài.
Số thính giả đông đúc của ngài làm cho một tu sĩ của môn phái Nichiren tức giận bởi vì các môn đồ của ông ta cũng bỏ đi nghe Thiền. Ông tu sĩ môn phái Nichiren tự đắc kia tìm đến thiền đường, định tranh luận với Bankei.
“Này, ông thầy dạy Thiền!” ông ta kêu lớn tiếng. “Đợi một chút đi. Bất cứ ai kính phục ông đều nghe theo lời ông nói cả, nhưng một người như ta đây không hề kính phục ông đâu. Ông có thể làm cho ta tuân lời ông được không?”
“Hãy đến gần tôi đây và tôi sẽ chỉ cho” Bankei nói.
Với vẻ tự hào, ông tu sĩ chen lấn đường qua đám đông bước đến phía Thiền Sư.
Bankei mỉm cười: “Ông hãy sang bên phía trái tôi.”
Ông tu sĩ tuân theo.
“Không” Bankei nói, “Chúng mình có thể nói chuyện thoải mái hơn nếu ông ở phía bên phải. Hãy bước qua đây.”
Ông tu sĩ kiêu hãnh bước sang bên phải.
“Ông thấy đấy” Bankei nói, “Ông đang tuân theo lời tôi và tôi nghĩ rằng ông là một người rất hòa nhã. Bây giờ hãy ngồi xuống và lắng nghe nhé.“