Xuân mong chờ

XUÂN MONG CHỜ

Mùa xuân đến cho tình thương tao ngộ
Mùa xuân đi cảnh khổ lại theo về
Con ngựa gầy gặm cỏ dưới chân đê
Hồn du tử lê thê mười hai tháng
Đời còn đó những thương tâm kiếp nạn
Cánh chim trời lẽ bạn biết về đâu
Thoáng hương xưa còn đọng lại giọt sầu
Thành sương sớm bên cầu treo ngọn cỏ
Đời giả tạm có không rồi không có
Xuân qua rồi lối nhỏ cánh đào rơi
Đếm thời gian buồn lắm thế nhân ơi
Hoa kết trái bao lời thương gởi lại
Bởi chúng tôi sinh ra nhầm thời đại
Giữa dòng đời trôi mãi kiếp bơ vơ
Những suy tư hoài vọng khát trông chờ
Mong cuộc sống như thơ tình chơn thật
Đời dẫu loạn tình người không biến chất
Biết yêu thương không đánh mất linh hồn
Cánh chim chiều tìm về lại xóm thôn
Cao tiếng hát biển cồn không biên giới
Ngàn sông suối trong xanh chào xuân mới
Bước chân người tìm tới thuận bên nhau
Đón xuân về không thấy cảnh đớn đau
Muôn hoa thắm tươi màu xuân hạnh phúc./.

Phan Hồng Liên

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.