BẮT CHƯỚC VUA
Có người nọ thuở xa xưa
Muốn tìm cách khiến cho vua của mình
Được hài lòng, vui thật tình
Tìm người quen hắn chân thành hỏi han,
Người quen mách kế cho rằng:
“Lấy lòng vua cũng dễ dàng, khó chi
Anh nên bắt chước ngài đi
Theo từng điệu bộ mỗi khi gần ngài.”
Hắn khen: “Ý kiến thật tài.”
Xong rồi hắn đến nơi ngai vàng liền
Dõi theo cử chỉ vua hiền
Để rồi bắt chước giống in mọi điều.
Bấy giờ vua nháy mắt nhiều
Hắn bèn cũng chớp mắt theo liên hồi
Giống như in, giống quá trời
Nhà vua thấy lạ thốt lời hỏi ngay:
“Sao ngươi chớp mắt mãi đây
Bị lông hay bụi bẩn bay rớt vào?”
Hắn bèn lên tiếng thưa mau:
“Mắt tôi vẫn tốt từ bao lâu rồi
Cầu mong lấy được lòng ngài
Nên tôi bắt chước, tức thời theo ngay
Nhái cho thật giống, thật hay
Ngài vui, ban thưởng, thân này thăng hoa.”
Vua nghe nổi giận thét la:
“Nhà ngươi láo xược chẳng tha được nào!”
Vua sai quân lính lôi vào
Phạt về tội dám hỗn hào cùng vua
Đánh đòn một trận cho chừa
Đuổi ra khỏi nước kể như tàn đời.
oOo
Truyện này thí dụ nhiều người
Được nghe Phật pháp để rồi tu theo
Nhưng không hiểu được một điều
Phật vì đại chúng tuy nêu pháp lành
Pháp nhiều khi thấp thật tình
Giúp người kém cỏi thấm nhanh đạo mầu,
Họ nào hay biết được đâu
Khi nghe pháp thấy có câu, chữ nào
Tỏ ra không được thanh cao
Họ bèn lên tiếng ồn ào chê bai
Hoặc là bắt chước làm sai
Mất đi thiện lợi, gánh tai hại về
Đọa vào đường ác não nề
Mất đi chứng ngộ, thảm thê khổ hình.
———=oOo=———
Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO
Thi hóa phỏng theo Kinh Bách Dụ.
(Trích dẫn trong “Sakyamuni’s One Hundred Fables do Tetcheng Liao dịch).
THE KING’S BLINKING HABIT IS IMITATED
Once upon a time, there was a man who wanted to please the king. He asked the others how to do it and was told, “If you want to please the king, you should imitate him.”
He then went to the palace where he saw the king blinking. Thereupon, he imitated and the king asked him, “Do you have sore eyes? Is the wind disturbing your eyes? Why are you blinking?”
He replied, “Not at all on seeing your Majesty, I want to be just like you to please your Majesty.”
Upon hearing those words, the king got very angry. The man was punished by hard blows and sent into exile.
So are the people at large. They wish to approach Buddha, king of the Law, to achieve advancement. Once there, Buddha reveals to them his human weaknesses for the welfare of all mankind. When they sometimes hear of using incorrect phrases in his teachings, they may be unable to understand Buddha and they start to ridicule and defame him. They imitate all his weaknesses. For this reason, they lose the benefit they have got from Buddhism forever and fall into Three Evil Paths of Transmigration accordingly.
This is just like the story of the man imitating the king’s blinking habit.