Dáng Đẹp Sông Hương là bài thơ của Tuệ Mai viết về chị Hoàng Thị Kim Cúc, Pháp danh Tâm Chánh, tự Thể Hạnh, người Nữ Huynh Trưởng trung kiên, vừa hiền hòa lại vừa rắn rõi về nguyên tắc của tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam; người con gái Huế dịu dàng mà nghiêm trang nên dễ mến; người giáo sư nữ công gia chánh tài hoa của nhiều lứa học sinh xứ Thần Kinh và đất Thành Đô thuở ấy…
DÁNG ĐẸP SÔNG HƯƠNG
(Trích từ “Không bờ bến”)
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế
Em viết bài thơ gửi mến thương
Nét bút theo lòng mơ dáng chị
Dịu hiền như mặt nước sông Hương.
Từ thuở xa nào – chị của em
Hướng về ánh đạo, đẹp niềm tin
Bàn tay nhỏ bé – tình thương lớn
Chị đã quên mình vị các em.
Chúng em tuổi trẻ Nam-Trung-Bắc
Theo chị trong màu áo khói hương
Yêu chị nên dù xa vẫn nhắc:
Chúng mình có chị… thế là hơn.
Lòng trong như suối, mình như liễu
Từ tốn hoa môi ánh mắt hiền
Gánh nặng không chồn vai nhỏ yếu
Đường Bi-Trí-Dũng vẫn đều lên.
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế
Em viết bài thơ gửi mến thương
Nét bút theo lòng mơ dáng chị
“Chị hiền” đức sáng đẹp sông Hương.
TUỆ MAI