Giới thiệu bộ môn Hoạt Động Thanh Niên trong Gia Đình Phật Tử

Một bộ môn trong bốn bộ môn tu học

Xuất phát trong bối cảnh đất nước bị đô hộ, thế hệ trẻ không lối đi trong cuộc đời, mà tổ chức Gia Đình Phật Tử (GĐPT) Việt Nam ra đời để thực hiện sứ mệnh của mình với Đạo Pháp và Dân Tộc, đó là sứ mệnh giáo dục Thanh – Thiếu – Đồng Niên với hình ảnh của tuổi trẻ vào đời đầy sức sống, những mầm măng tươi xinh hai vai mang nặng đôi gánh Đạo – Đời nguyền báo đáp bằng tinh thần tu học, thăng tiến, dấn thân.

Để thực hiện được chí nguyện này, và mang lại hiệu năng trong giáo dục thế hệ trẻ, GĐPTVN lấy nền tảng giáo lý Phật-đà khai triển các nội dung và phương pháp giáo dục, trong đó 4 bộ môn tu học hướng đến hoàn chỉnh hình ảnh người Đoàn Viên GĐPT về nhân cánh – phẩm hạnh – kỹ năng vào đời – hiệu quả trong xử lý tình huống, mà bộ môn Hoạt Động Thanh Niên (HĐTN) mang đầy đủ ý nghĩa của sự rèn thân – rèn tâm với các nội dung phong phú như: truyền tin, dấu lối đi, phương hướng, ước đạc, mưu sinh thoát hiểm, gút dây, lều trại, v.v…

Bộ môn không thể thiếu để luyện rèn:

Một cái gút hợp lý có thể đưa người vào bờ mà không chết đuối; thắt cho đúng để đưa người từ trên cao xuống khỏi chết cháy, …

Tai nghe, não bộ hồi tưởng và phân tích, tay ghi chép lại từng nội dung của chữ morse để thu nhận bản tin, đó là vận động, đó là năng động, đó là luyện rèn thân, tâm không xáo trộn, vì nếu không tập trung, chúng ta sẽ khó lòng tiếp nhận được đầy đủ bản văn.

Lạc hướng thì la bàn là cứu sinh, vào rừng kiến thức mưu sinh thoát hiểm là hiệu năng, một không gian riêng có được qua từng mái lều, khuôn viên trại để che nắng, che mưa, cùng nhau ghi dấu ấn khi chính từ tay chúng ta kiến tạo lấy.

Nguy hiểm cho mình hay an toàn đều do khả năng và kiến thức về HĐTN của mỗi Lam Viên GĐPT chúng ta, ước đạc không chính xác, cả đoàn có thể chìm dưới nước; hiểu sai dấu đi đường, có thể uống nhầm nước độc; kiến thức không vững hoặc không có, thì quờ quạng giữa chốn rừng sâu…

Nó có cần không khi cuộc sống chúng ta cần sự an toàn? Và sự an toàn có được chỉ khi chúng ta xem trọng bộ môn HĐTN trong tu học và giáo dục.

Thông qua tu học, sinh hoạt về bộ môn này, tự thân các em vận dụng; tự thân các em rèn luyện, vì tính đặc thù khi trao truyền và học bộ môn này phải trên cả 3 phương diện đó là: phương thức thực hiện – công dụng – ứng dụng. Chỉ có tay quen, hiểu biết vững, sự tập trung tâm ý thì hiệu năng sẽ tăng lên gấp bội khi đi vào thực tiễn, và đó chính là tạo dựng những hình ảnh năng động trong cuộc sống của tuổi trẻ, đó chính là rèn thân, rèn tâm.

Bộ môn có lỗi thời?

Thuật ngữ lỗi thời được sử dụng khá nhiều trong thời gian gần đây, và những người đề cập đến sự lỗi thời của bộ môn HĐTN thường có 2 đối tượng:

– Chưa hề nắm bắt hết tinh thần, nội dung giáo dục của GĐPT hướng đến khi xây dựng nhân cách một con người.

– Không có sự yêu thích bộ môn này và không hiểu thấu đáo về nó.

Có quan niệm cho rằng, cái còi truyền tin nó quá xưa khi email, iPhone đang tỏa khắp toàn cầu; cái gút dây có khi không cần thiết khi máy khoan, máy tiện, đinh, ốc đã nhiều; phương hướng làm gì khi đã có hệ thống định vị toàn cầu; thông tin thì chỉ cần Google search là có đầy đủ không thiếu thứ gì… Nên có cần chăng sự tồn tại của HĐTN?

Điều này chúng ta thấy cần lý giải cho tường minh:

Tất cả các hệ thống công nghệ, thông tin dù hiện đại đến đâu cũng có lúc không phủ sóng, không phát huy hiệu năng, thì cái còi có lỗi thời bao nhiêu nó vẫn có giá trị khi bản tin được phát ra hay một hiệu lệnh cấp cứu SOS được truyền đi trong bất cứ lúc nào mà không trở ngại.

Khi gặp tình huống bất trắc cần xử lý ngay, thì việc tìm một cái máy “vi tính” để tra cứu thông tin, bản đồ sẽ mất quá nhiều thời gian trong khi la bàn trên tay mà không biết cách sử dụng; và vốn kiến thức nằm ở trang web Google lúc bấy giờ có giúp được gì cho chúng ta không?

Cái đẹp của một công trình trại không phải ở chỗ nó được làm bằng đinh, ốc, máy khoan,… mà nó đẹp ở sự khéo tay, đường nét, mỹ thuật,… Chỉ có những gút dây trong từng đoạn nối mới nói lên được và thể hiện được khi nó được cấu thành vững chắc bằng chính đôi tay.

Kết lại…

Chúng ta đang quan tâm đến kỹ năng cho tuổi trẻ, gia đình, xã hội; đang băn khoăn khi trẻ chết đuối, ứng xử chậm trước hoàn cảnh có vấn đề; gặp bất trắc thì hoảng hốt, lo sợ thay vì tìm cách giải quyết,… Phải chăng các lớp kỹ năng “mềm” đã đủ?

Thử nhìn lại, không phải chúng ta tự khen mình, nhưng trong HĐTN đã hàm chứa đầy đủ tất cả những gì cần trang bị cho mỗi thành viên áo lam để giáo dục: Đức Từ Bi – Đức Hỷ Xả – Kiên Nhẫn – Tháo Vát – Tự Lập, khi qua bộ môn này chúng ta được luyện rèn và thể nghiệm đời sống của mình qua lời Phật dạy.

Và chúng ta thấy: Bộ môn HĐTN là chìa khóa để vận động THỂ DỤC, khai mở TRÍ DỤC, hướng đến ĐỨC DỤC.

MINH TRUNG

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.