Những nhận xét chưa chính xác tuyệt đối 100% và có cái còn “hơi bị khập khiểng” chút chút, nhưng sự so sánh dí dõm khiến chúng ta được thư giãn thực sự và có thể mĩm một nụ cười “mím chi” thông cảm… Cảm ơn bạn lamduoanh.
Cà phê
Cà phê Sài Gòn với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus.
Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi tình nhân cùng xếp chung một bàn.
Sài Gòn: Cafe + ít sữa + đá + đá + đá và… đá = 1 ly phê sữa đá, xong cafe có 1 ấm trà to tướng …”chan” vào cafe uống(?!) hết lại có thêm (không cần kêu).
Hà Nội: Cafe + sữa + 2 cục đá = cốc nâu đá, xin mỏi miệng đuợc cốc nước lọc.
Trà đá
Hà Nội: Một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng
Sài Gòn: Ly trà đá đó có thể pha làm 4 ly nhưng lại miễn phí.
Chè
Hà Nội: Ăn trong cốc, bát nhỏ.
Sài Gòn: Thường có nước dừa. Vội thì cắn 1 góc bịch chè và… mút!
Xôi
Hà Nội: Gói lá khoai hay lá sen: cơm nếp “đồ” bằng chõ.
Sài Gòn: Cho vào hộp hay bọc nylon; nấu xôi bằng soong, nồi.
Phở
Hà Nội: Khó mà thiếu mì chính (bột ngọt, vị tinh); giò “chéo quẩy”.
Sài Gòn: Làm sao ăn phở được khi mà không có rau, giá và tương đỏ và/hoặc tương đen.
Tô hủ tíu mì Sài Gòn được bưng ra với tô được đặt trên chiếc đĩa.
Bát phở gà Hà Nội có thể được khuyến mại với ngón tay cái của em bé “bưng-bê”.
Tào phớ
Hà Nội: Lát mỏng, nhớ ngày xưa hay hớt bằng vỏ con trai.
Sài Gòn: Lát dày cục, có gừng trong nước đường chứ không phải là hoa nhài.
Ăn sáng
Khi bạn nhận lời đề nghị của người bạn: “Đi ăn sáng với mình nhé?”
Hà Nội: Hoặc là bạn có nhiều hơn 20 ngàn, hoặc là chả cần xu keng nào.
Sài Gòn: Điều kiện cần và đủ: Bạn có tối thiểu 10 ngàn trong túi.
Ăn trưa
Sài Gòn: Với tô canh khổ qua hai ngàn rưởi.
Hà Nội: Với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền.
Cắt chanh
Hà Nội: Bổ ngang.
Sài Gòn: Bổ dọc 2 bên, bỏ phần giữa.
Dao dĩa
Khi bạn nói: “Cho tôi thêm một cái dĩa” với người bồi bàn:
Hà Nội: Người ta sẽ mang cho bạn một cái nĩa.
Sài Gòn: Họ sẽ mang cho bạn một chiếc đĩa.
Uống beer
Hà nội: Bia hơi, lạc rang, 9 giờ “phắn”.
Sài Gòn: Chai lạnh, đá to, nồi lẩu, nửa khuya dzìa.
Karaoke
Hà Nội: Chọn bài, hát vui là chính, hát sai tone cũng kệ.
Sài Gòn: Chọn số, hát hay là chính, vì thế hát rất tình cảm. Lỡ mà sai tone sẽ quê lắm.
Giữ xe hàng quán
Hà Nội: Miễn phí.
Sài Gòn: “Anh cho xin 2 ngàn”.
Gọi điện thoại di động ngoài đường
Sài Gòn: Dừng xe – dắt lên vỉa hè – quay ngược đầu xe – nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió.
Hà Nội: Đứng giữa ngã tư tấp nập người qua lại để nói chuyện điện thoại – cho cả thế giới biết bạn là ai.
Trang phục
Sài Gòn: Có thể mặc quần short, dép tông (dép lê, dép Thái lan) đàng hoàng vào Rex.
Hà Nội: Có thể thấy các bác xe ôm mặc veston đứng chờ khách bên Bờ Hồ.
Đàn ông Hà Nội có thể đi giày mà không cần mang vớ.
Con gái Sài Gòn có thể đi vớ mà không cần mang giày.
Giao thông
Sài Gòn: Bạn có thể liều lĩnh vượt đèn đỏ – nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi.
Hà Nội: Bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi – nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy tiện.
Hà Nội: Đèn đỏ không được rẽ phải.
Sài gòn: Đèn đỏ có nơi còn được quẹo trái.
Xe gắn máy
Sài Gòn: Họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh.
Hà Nội: Họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ.
Con đường
Hà Nội: Đường, phố, ngõ, ngách.
Sài Gòn: Đại lộ, đường, hẻm, hẻm, hẻm…
Cơn mưa
Mưa Sài Gòn giống tính tình các cô gái Sài Gòn: Đỏng đảnh nhưng mau quên.
Mưa Hà Nội giống tính tình các cô gái Hà Nội: Âm ỉ và dai dẳng.
Chào hỏi
Khi bạn chào phụ huynh người yêu trước khi ra về:
Hà Nội: “Cháu chào cô cháu về ạ”.
Sài Gòn: “Con thưa dì con dzìa”.
Dạ – Vâng
Khi phụ huynh người yêu bạn có lời mời bạn đến nhà dùng bữa:
Hà Nội: “Dạ, vâng”.
Sài Gòn: Đã “dạ” thì khỏi cần “vâng”.
Cảm ơn
Sài Gòn: Bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn.
Hà Nội: Bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn.
Tỏ tình
Khi bạn hỏi một cô gái: “Thế em có yêu anh không?”:
Con gái Hà Nội: “Nếu nói không thì sao?”.
Con gái Sài Gòn: “Tại sao lại không nhỉ!”.
Đụng hàng!
Khi hai cô gái cùng thích một món đồ giống hệt nhau:
Con gái Hà Nội: “Tớ với ấy cùng mua nó nhé?”.
Con gái Sài Gòn: “Bạn mua rồi à? Vậy mình sẽ chọn thứ khác”.
Giàu có
Bạn được coi là giàu có khi:
Hà Nội: Bạn có rất nhiều tiền.
Sài Gòn: Bạn tiêu rất nhiều tiền.
Siêu thị
Hà Nội: Đắt đỏ, hàng hóa không thiết thực.
Sài Gòn: Thuận tiện, giá rẻ như chợ. Là nơi thư giãn mỗi cuối tuần cả gia đình.
Nhà sách
Hà Nội : Nhân viên hách dịch.
Sài Gòn : Vào đọc chùa thoải mái, nhất là các em bé, có thể ngồi tại chỗ đọc mà không lo bị đuổi.
Chùa chiền
Hà Nội: Bước chân vào là thấy lõng nhẹ bẫng, hỉ nộ ái ố đã để lại ở phía ngoài cửa.
Sài Gòn: Không gian ồn ào, động nhiều hơn tịnh.
QUANG MAI sưu tầm từ facebook.