Trung Thu làng Nủ
Các con ơi… Dậy rước đèn!
Sao còn nằm mãi giữa nền đất hoang?
Qua rồi, bão lũ đã tan
Mưa giờ đã tạnh, mây quang, gió ngừng
Sao con bỏ lại bản mường
Sao con chẳng dậy đến trường, học ngoan?…
Các con ơi… Dậy rước đèn!
Sao còn nằm mãi giữa nền đất hoang?
Qua rồi, bão lũ đã tan
Mưa giờ đã tạnh, mây quang, gió ngừng
Sao con bỏ lại bản mường
Sao con chẳng dậy đến trường, học ngoan?…
Chị Hằng đau lắm Cuội ơi!
Trung Thu buồn toả khắp nơi đó tề
Miền Bắc khốn khổ tứ bề
Yagi quái ác nặng nề thiên tai
Nước nhà nặng cả hai vai
Trăng thu chiếu thấy mặt ai cũng buồn…