Các con ơi… Dậy rước đèn!
Sao còn nằm mãi giữa nền đất hoang?
Qua rồi, bão lũ đã tan
Mưa giờ đã tạnh, mây quang, gió ngừng
Sao con bỏ lại bản mường
Sao con chẳng dậy đến trường, học ngoan?
Bạn bè đang đợi các con
Cô thầy dõi mắt mỏi mòn chờ trông…
Hoang tàn, bùn đất mênh mông
Con còn đâu đó sao không tìm về?
Trung Thu đang đến cận kề
Sao không giữ hẹn bạn bè ngắm trăng?
Con nằm, thân thể lạnh băng
Bao người đau tựa dao băm tim mình!
Tai ương ập đến thình lình
Phá tan làng xóm, gia đình còn đâu!
Các con ơi… Tỉnh dậy mau!
Thu này, và những thu sau rước đèn
Trung Thu về đến trước thềm
Bản mường sao chẳng tiếng khèn gọi nhau?
Thu này, đến vạn đời sau
Làm sao nguôi được nỗi đau hiện giờ
Khóc thương thân trẻ dại khờ
Tương lai tắt vụt một giờ lũ qua!
Thương Làng Nủ như thịt da
Đớn đau như thể thân ta đoạn lìa!
Rước đèn mắt lệ đầm đìa
Các con ơi… Dậy, mau về Trung Thu!
BÍCH YÊN
Thư viện GĐPT thành tâm hướng lòng tưởng niệm các em Thiếu Nhi thiệt mạng trong trận lụt bão Yagi (2024).