Ý nghĩa Phật Thành Đạo

Mừng ngầy Phật Thành Đạo, thực sự chỉ mượn tạm ngôn từ của thế gian để bày tỏ sư hân hoan chào mừng giây phút huy hòang lịch sử vỡ òa chân lý của Thái tử Tất Đạt Đa sau sáu năm khổ hạnh rừng già, bảy thất nghiêm tinh thiền tọa đã diệt tận các lậu hoặc, phiền não (Lậu Tận Minh); để trở về với bản lai diện mục của mình, bản thể chân như bừng sáng muôn đời của chính mình mà thấy đúng, thấy rõ muôn sự, muôn vật như chính nó (thực chứng) trong vũ trụ và nhân sinh.

Ngài đã trở thành Bậc NHẤT THIẾT CHỦNG TRÍ, tức là chứng ngộ và giải thoát, nên tự tin và không sợ hãi, không bị khuất phục bởi bất cứ điều gì, nên còn được gọi là Bậc NHẤT THIẾT CHỦNG TRÍ VÔ SỞ UÝ, tức là Ngài đã trở về với sự quang minh trong sáng, bất sanh, bất diệt. Thành Phật là sự thành tựu như thế, chứ không ngoài gì khác

Nên thành Phật suy cho cùng là không thành gì cả; mà được tất cả, có tất cả những gì quý báu vô giá đã bị lãng quên, đánh mất mà thôi. Thái tử Tất Đạt Đa sau khi lên ngôi Chánh Giác, thành Phật, Đấng Vô Thượng Tôn, Phật cũng sống lại với cuộc đời bình thường, đau khổ: đầu đội trời, chân đạp đất trên mảnh đất cộng sinh của chúng sinh, nhằm dựng lại những gì đang đổ nát, đang băng hoại, đang đưa chúng sinh trôi lăn trong sinh tử luân hồi; mà thắp lên ánh sáng chân lý nhiệm mầu, mở ra một kỷ nguyên mới từ bi, trí tuệ, giải thoát rộng lớn cho ba cõi trời người và muôn loại chúng sanh.

Như ta nhìn biển sóng dâng trào, bọt bèo, bóng nước tóe tung. Ta bảo là biển động, sóng động. Có hai thực tế trong một thực thể nước đang là biển; nhưng đâu có biết rằng trong sâu lắng dưới sóng và nước là một mạch lưu êm đềm đang thường chảy theo nhịp đập riêng của biển, thể tánh của biển. Đến lúc trời yên biển lặng, sóng còn đâu, bóng nước đi đâu? Phải chăng sóng cũng là nước, bóng nước cũng là nước. “Phiền não tức bồ đề, sắc tức thị không, không tức thị sắc” là thế. Nên trong Kinh Bát Nhã Ba La Mật Đa đã khẳng định: “Vô trí diệc vô đắc, dĩ vô sở đắc cố”. Nghĩa là không có cái thấy đắc và cái được thấy đắc. Không cái gì là đắc cả, nên nương vào diệu pháp trí độ mà tâm không còn chướng ngại. Vì tâm không còn chướng ngại, nên không còn sợ hãi, xa lìa mọi mộng tưởng, xa lìa mọi điên đảo, đạt đến Niết Bàn Tuyệt Đối. Chư Phật mười phương ba đời, y cứ vào diệu pháp trí độ đó mà đắc quả vị Vô Thượng Chánh Giác (Kinh Bát Nhã).

Nên có gì là thành tựu là một, là hai sai khác? Đó chính là quả vị Lậu Tận Vô Sở Úy mà Thái tử Tất Đạt Đa đã đạt được. Nên chi lúc lên ngôi Chánh Giác, Đức Phật đã tuyên bố rằng Ngài đã đoạn tận hết mọi phiền não (lậu hoặc) và không sợ các chướng nạn, vì Ngài là bậc Nhất Thiết Chủng Trí Vô Sở Úy. Sự thành tựu vô tiền khoáng hậu của Thái tử Tất Đạt Đa thành Phật là chỗ này, và một điều vô cùng thâm diệu, lý thú, nhiệm mầu là Đức Phật đã tuyên bố: “Ta là Phật đã thành, các con là Phật sẽ thành, vì các con có đủ Phật tính như ta”. Tức các con cũng sẽ có sự bùng nỗ vỡ òa chân lý như ta. Một câu nói đầy tình yêu thương và hứa khả của Đấng Cha Lành của trời và người, cùmg bốn loại chúng sanh. Một sự bình đẳng về Như Lai Tạng Tánh và khả năng tuệ giác không một tôn giáo nào có thể có được.

Bởi thấy rõ cuộc hành trình đi tìm chân lý của mình qua trải nghiệm thực tế, mà bốn mươi chín năm hoằng hóa lợi sinh, Đức Phật không có một giây phút nào tách rời mảnh đất cộng sinh của mọi tầng lớp xã hội, mọi loài chúng sanh để tùy mọi cơ duyên mà giáo hóa, như một Đấng Cha Lành của trời, người và muôn loài hàm linh.

Ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật là hai nguồn năng lượng tuyệt luân luôn đem lại sự an vui, hạnh phúc và tận diệt mọi khổ đau. Sự hiện diện của Phật trong cõi đời qua bốn mươi chín năm thuyết pháp độ sanh, hình ảnh Ngài là Bậc Đại Sư tôn quý, là Đấng Cha Lành chung bốn loại:

“Thiên, nhân chi Đạo Sư
Tứ sanh chi Từ Phụ”

Thế nên được làm người con Phật, chúng ta không thể nào cô phụ lòng từ mẫn của Phật mà lầm lạc si mê, trở thành một chúng sanh vô minh đen tối được; nên hàng ngày hàng giờ chúng ta hãy tự soi rọi chính mình để nhận rõ chúng ta đang nghĩ gì, làm gì có đúng lời Phật dạy hay không kẻo uổng phí một đời phiêu lưu vô ích .

Thấm nhuần tinh thần Thành Đạo là tự cởi trói chính mình. Chúng ta hãy noi gương Thái tử Tất Đạt Đa để trở về với cội nguồn chân thật vỡ òa chân lý theo kỳ vọng của mười phương Chư Phật dạy: “HÃY TỰ MÌNH THẮP ĐUỐC LÊN MÀ ĐI”.

Kỷ niệm lễ Phật Thành Đạo PL. 2566
NGUYÊN HOÀN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.