Thơ xuân và tự do
Xuân là “tùy duyên”, mà “tùy duyên” cũng là “giải thoát”, cũng là “tự do”. Xuân làm cho thế gian vui mà cũng làm cho thế gian buồn. Xuân chóng đến mà xuân cũng chóng đi…
Xuân là “tùy duyên”, mà “tùy duyên” cũng là “giải thoát”, cũng là “tự do”. Xuân làm cho thế gian vui mà cũng làm cho thế gian buồn. Xuân chóng đến mà xuân cũng chóng đi…
Hãy xem sự phối trí giữa trăng-hương-nước, cảnh chưa từng che khuất nhau. Hãy như thế, là dựng nên bức tranh đời không để chao nghiêng…
Truyền thống Phật Giáo Việt Nam xa xưa, “áo nhật” màu lam các chú Sa-di thường mặc; “áo tràng” màu đà các Thầy xử dụng chấp tác, lao tác hoặc đi ra ngoài; “áo hậu” màu vàng và pháp y dùng để hành lễ. Như vậy ba y chỉ dùng cho lúc hành lễ…
Ở góc độ thế giới, đây là lần đầu GĐPTVN kiến lập. Tên trong đề án ban đầu là Pháp Hội Kỳ Siêu – Hiệp Kỵ nhưng khi họp Ban Tổ Chức (BTC), xét thấy tên không dung chứa hết nội dung hoạt động mà điền thêm lại quá dài nên tên mới cho Pháp Hội đã được chọn…
Càng ngày càng có những tấm lòng chung tay vì cuộc sống, từng phần quà nhỏ cho cư dân không nhà. Trên các nẻo phố thì cũng không ít đoàn người chuẩn bị từng lô hàng (mà với người dân vùng cao cho là của quý hiếm) nào là bánh chưng, mứt, mỳ, áo quần… đem lên tận vùng cao cho đồng bào cùng biết đến hương vị Xuân…
Tìm lỗi của người khác, là tự đem rác rưởi của họ về cất trong nhà! Mỗi phút chúng ta để tâm đến chuyện không tốt, thì mất đi một phút vui vẻ không thể lấy lại. Cuộc đời ngắn ngủi lắm, sẽ chẳng ai có khả năng và trách nghiệm níu giữ cho ta những thời khắc sinh mệnh đang vùn vụt trôi qua…
Lễ Phật giả, kỉnh Phật chi đức
Niệm Phật giả, cảm Phật chi ân
Khán kinh giả, minh Phật chi lý
Toạ thiền giả, đăng Phật chi cảnh
Chứng ngộ giả, đắc Phật chi đạo…
Đẳng cấp thế giới không phải là nền kinh tế mạnh hay có bao nhiêu triệu phú hay tỉ phú, bao nhiêu đại học hay nhà chuyên môn, mà đẳng cấp thế giới là về cách công dân của nó hành động ra sao…
Tuổi nhỏ của tôi đã không có nhân duyên tham gia sinh hoạt làm Oanh Vũ, Thiếu Niên hay Thanh Niên gì với tổ chức GĐPTVN, nhưng từ trong cửa chùa, và từ cửa sổ của Giáo Hội nhìn ra, tôi vẫn luôn nhìn thấy GĐPTVN song hành với con đường tôi đi…
…Và rồi, cánh cửa tịnh thất đã mở toang. Cô gái lạ lùng đã bước ra ngoài với vẻ mặt rạng rỡ tươi vui. Lạ lùng hơn, trên người cô ta đang mặc một chiếc áo nhật bình của Tăng chúng. Cô gái cười chào anh Huynh Trưởng, bước thoăn thoắt hướng về phía chánh điện…
Không phải người thông minh tức là người trí tuệ! Người thông minh biết nắm bắt cơ hội, biết khi nào nên “ra tay”; còn người trí tuệ biết khi nào nên buông tay. Vì vậy, cầm lên được là thông minh, còn bỏ xuống được mới là trí tuệ…
Con tim không có đôi chân và khối óc để đi tìm tính toán. Con tim không có đôi tay để vổ về âu yếm. Con tim không có cái miệng để nói lên những ngôn ngữ ngọt ngào. Nhưng tình yêu huyền diêu mênh mông, rộng tỏa như trăng sao, luôn phủ kín đời nhau bởi bao dung độ lượng…