Cảm niệm Ân Đức Sinh Thành mùa Vu Lan – Báo Hiếu

oOo​

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT.

Một lần nữa mùa Vu Lan Báo Hiếu lại về với mọi người con Phật khắp nơi.

Trong không khí trang nghiêm của mùa lễ hội Vu Lan – Báo Hiếu, tất cả chúng ta hãy lắng lòng cầu nguyện tưởng nhớ ân đức cao dày của ông bà cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp.

Vu Lan! Vu Lan! Ôi! Hai tiếng Vu Lan nghe sao thiêng liêng quá!

​Ai là người con hiếu thảo, nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu, hãy vận lòng thành suy niệm về ân cha nghĩa mẹ. Bạn có biết không? Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng ân đức của cha mẹ thì không bao giờ đền trả cho hết. Dù khôn lớn thành công bao nhiêu, chúng ta vẫn cảm thấy bé nhỏ khờ dại trước ân đức và tình thương của cha mẹ.

​Trong kinh Đức Phật có dạy: “Dù có lấy xương làm bút, lấy máu làm mực, thì trải qua trăm ngàn kiếp cũng không diễn tả hết ân đức của cha mẹ”. ​Cha mẹ là chỗ nương tựa, là hơi thở, là sự sống, là biển cả mênh mông của tình yêu thương vô bờ bến. Cha mẹ còn là chùm sao Bắc Đẩu soi đường con đi trong đêm dài tăm tối của kiếp nhân sinh, để con nhận rõ giá trị cao cả một kiếp người, một thời được diễm phúc làm con. ​Cha mẹ còn là hai khối tài sản vô giá đối với chúng con. Cha mẹ còn là còn tất cả, cha mẹ mất rồi là đời con mất tất cả! Ca dao xưa có câu:

– Đêm đêm khấn nguyện Phật trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

– Khuyên ai thương lấy mẹ cha
Sống mà ngồi đó bằng ba của tiền.

​Nhưng riêng đối với mẹ thì sao? Có bao giờ vì vô tình, vì cuộc mưu sinh, vì những hào nhoáng của cuộc đời mà bạn đã quên rằng mẹ già đang trông ngóng mong con suốt canh dài? Đã mấy lần bạn quên mời mẹ chén cơm, quên dâng mẹ tách trà, quên sửa gối đắp chăn cho mẹ trong những đêm đông lạnh lẽo, để mẹ phải thốt lên lời:

Đi đâu mà bỏ mẹ già
Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng.

Hay là:

Vì ai gióng đứt, đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi!

Vâng! Mẹ là thế đó, mẹ khổ nhọc, mẹ đơn côi, mẹ hy sinh cả cuộc đời vì con. Có những lúc mẹ cố gắng kéo lê tấm thân gầy, chạy dài theo năm tháng để che chở, bảo bọc nuôi lớn đàn con thơ. Hay có những lúc, vì thấy con khờ dại mà lòng mẹ đau, thấy con hư hỏng mà lòng mẹ xót, và có những lúc thấy con khôn lớn nên người mẹ vui mừng ra nước mắt.

Mẹ! Mẹ là bầu trời, là trăng sao, nhưng bầu trời đâu mênh mông bằng lòng mẹ! Mẹ là đại dương, nhưng đại dương đâu sâu thẳm bằng trái tim của mẹ! Tình mẹ là kỳ quan, nhưng không có kỳ quan nào đẹp bằng tình mẹ! Tình mẹ chỉ cho mà không cần đền đáp, tình mẹ chỉ nhận mà không phân biệt dở ngon, tình mẹ là trong sáng, là vô tư, là không bao giờ cùng tận.

Biển rộng lòng mẹ bao la
Đưa con từng bước đi qua đường đời
Công danh con được rạng ngời
Ơn dày cha mẹ, biển trời cho con.

Hôm nay mùa Vu Lan Báo Hiếu lại trở về trong lòng những người con Phật yêu đạo mến đời. Mùa Vu Lan là mùa của hoa đạo, của hiếu kính, của nhớ ơn và báo ơn. Trong cuộc sống, bạn có thể từ chối, có thể quên nhiều thứ, nhưng bạn không được và không có quyền quên ân tình của cha mẹ, không được từ chối hạnh phúc được làm con.

Mùa Vu Lan Báo Hiếu còn nhắc nhở chúng ta luôn luôn phải tôn kính ông bà tổ tiên, tôn vinh cầu nguyện cha mẹ nhiều đời được siêu thoát, đem lại giá trị thiêng liêng cho cuộc sống của mỗi người con chúng ta, để mãi mãi được ấm áp tình người, sáng ngời nghĩa sống, và trọn đời được hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, dù cha mẹ không còn hiện hữu trên cuộc đời này nữa.

Nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu, trước Phật đài trang nghiêm, tất cả chúng ta hãy thắp sáng niềm tin, hãy ngát tỏa mùi hương hiếu đạo để dâng lên tưởng niệm hai đấng sinh thành cao cả.

Xin chúc mừng cho những ai có diễm phúc được cài đóa hồng đỏ thắm, đóa hoa của hạnh phúc và may mắn, vì còn cha mẹ là còn tất cả, là niềm hạnh phúc vô biên của một đời người.

Và nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu, xin cảm thông chia sẻ với những ai đã bất hạnh không còn cha mẹ ở trên đời, để rồi mỗi độ Vu Lan về được nhận đóa hoa hồng trắng đơn côi, trắng lạnh cả tâm hồn, vì mất cha mẹ là mất tất cả!

“…Vu Lan về
Nhìn quanh con có người cài hoa trắng
Nghe trong con đăng đắng phận mồ côi…”

Lúc còn mẹ, con còn tất cả
Mẹ đi rồi, tất cả cùng đi!
Mẹ ơi, con chẳng còn chi
Bơ vơ đến cả khi đi lúc về!

Hay là:

Mẹ già như chuối chín cây
Gió lay mẹ rụng, con rày mồ côi.
Mồ côi tội lắm ai ơi!
Đói cơm ai biết, lỡ lời ai hay?

Cuối cùng chúng con xin phát nguyện:

– Trong suốt cuộc đời, nếu có được niềm hạnh phúc nào, chúng con xin được dâng lên cha mẹ.

– Trong suốt cuộc đời, nếu có được sự thành công nào, chúng con xin được niệm ân cha mẹ.

– Trong những lời cầu nguyện… lời cầu nguyện… lời cầu nguyện tha thiết nhất, chúng con xin được lắng lòng hướng về cha mẹ.

Cầu nguyện Tam Bảo chứng minh tiếp độ.

NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT.
NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT.
NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT TÁC ĐẠI CHỨNG MINH.

oOo

Nội dung bài viết: THÍCH THIỆN ĐẠO
(Bài cảm niệm đọc trong lễ Bông Hồng Cài Áo).

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.