CHẲNG ĐƯỢC, KHÔNG NÓI
Thiền Sư Đạo Phu quê ở Vĩnh Gia, Ôn Châu, có lần tham bái Thiền Sư Tuyết Phong – Nghĩa Tồn. Vừa gặp mặt, Thiền Sư Tuyết Phong hỏi:
– Ông người ở đâu?
Đạo Phu đáp:
– Ôn Châu.
– Vậy là ông và Thiền Sư Nhất Túc Giác (Huyền Giác) cùng quê.
Đạo Phu không biết mình và Huyền Giác là người đồng quê Vĩnh Gia nên hỏi lại:
– Nhất Túc Giác là người ở đâu?
Thiền Sư Tuyết Phong biết Đạo Phu quê mùa dốt nát, bèn trách:
– Tốt! Tốt! Lẽ ra phải đánh ông một gậy nhưng hôm nay tạm tha lỗi ông.
Có một hôm, Thiền Sư Tuyết Phong tập họp đại chúng khai đường thuyết pháp: “Chân lý tuyệt đối trùm khắp một cách rõ ràng”. Thiền Sư Tuyết Phong chỉ nói một câu này rồi im lặng, đại chúng cả núi đều không hiểu ý Ngài.
Đạo Phu từ trong đại chúng bước ra hỏi:
– Thế nào là chân lý tuyệt đối trùm khắp một cách rõ ràng?
Tuyết Phong quở:
– Ông nói cái gì?
Đạo Phu kính cẩn đứng nghiêm trang. Thiền Sư Tuyết Phong thấy đại chúng im lặng, nói lại: “Việc trong tông thừa từ trước là chân lý tuyệt đối trùm khắp một cách rõ ràng”.
Đạo Phu nghe xong, tức khắc quỳ xuống chấp tay nói:
– Đạo Phu từ lúc đến núi này trải qua mấy năm mà chưa nghe Thiền Sư từ bi chỉ dạy như thế.
– Trước giờ không có nói như thế, mà nay lại nói, đối với ông có chướng ngại chăng?
– Chẳng dám! Thiền Sư bất đắc dĩ mới nói.
– Không. Đó là ông khiến ta phải nói.
Từ đây thầy trò khế nhập, dưới tòa của Thiền Sư Tuyết Phong lại có một thiền nhân./.