NGÀY THÁNG BÂNG KHUÂNG
Mẹ đi đã mấy mùa trăng
Bao mùa lá đổ bên đèn ngóng trông
Thu về cúc đã vàng bông
Cánh cò nhớ mẹ trên đồng phân vân
Non cao khuất áng mây tầng
Tim con ngày tháng bâng khuâng giọt buồn
Con sông từ độ xa nguồn
Đôi bờ xuôi mãi lệ tuôn biển sầu
Bóng chiều rọi xuống nương dâu
Triều dâng con sóng bạc đầu vẫn chưa
Phai nhòa bóng mẹ ngày xưa
Chiều nghiêng cánh võng đong đưa đợi chờ
Trông con từng phút từng giờ
Hai sương một nắng trăng mờ non xa
Thâm tình thương thật thiết tha
Biển khơi lòng mẹ bao la vô cùng
Mẹ ơi lòng mẹ bao dung
Ôm con ôm cả muôn trùng nước non
Mẹ ơi hiếu hạnh chưa tròn
Bâng khuâng ngày tháng lòng con nghẹn ngào
Nhớ về chín chữ cù lao
Ruột đau chín khúc sóng gào biển dâng
Mẹ ơi thương nhớ muôn phần
Trang thơ đẫm lệ mưa vần vũ rơi
Bâng khuâng ngày tháng mẹ ơi!
Quảng Hoa PHAN THỊ HỒNG LIÊN