đưa tay khẻ vén chân mây
ô hay…….….. tóc đã phơi bày khói sương
vàng rơi tiển mộng thu vương
đông về tối ám miên trường lắt lay
đi qua một sáng thu gầy
sắt se hiu quạnh gót lầy buốt chân
còn đây mấy nỗi bâng khuâng
còn đây mấy nỗi trầm luân nhạt nhoà
hàng tre con nước lạc loài
bàng hoàng ngọn cỏ khóc ngoài trùng khơi
Quảng Chuyên – Lê Ngọc Cảm