SUY NGHĨ CHẲNG SUY NGHĨ
Một hôm, Thiền Sư Dược Sơn – Duy Nghiễm đang tọa thiền. Có vị Tăng hành cước thấy, hỏi:
– Thầy ngồi yên bất động ở đây suy nghĩ việc gì?
Dược Sơn đáp:
– Suy nghĩ chẳng suy nghĩ.
Tăng không buông tha, hỏi:
– Đã chẳng suy nghĩ, lại suy nghĩ cái gì?
Dược Sơn đáp:
– Chẳng suy nghĩ.
Lời bình:
Lý luận về tắt công án này, đã suy nghĩ lại chẳng suy nghĩ dường như mâu thuẫn, kỳ thật có đạo lý của nó. Nghĩa là, Thiền tuy không phải văn tự tri giải, chủ trương chặt đứt đường ngôn ngữ, nhưng thông qua văn tự tri giải mà nắm được cốt tủy chân thật của chỗ không thể nói. Chỉ có vượt khỏi chấp trước tri thức kiến giải mới tìm được hạt châu, thể hội được thiền vị chân chánh.