Về giọng nói ở một nơi “không có xe lam”

Nếu để ý, bạn sẽ thấy trong những bàn trà, cuộc rượu, chính dân Quảng Nam là những người kể một cách sảng khoái nhất những mẫu chuyện cười về giọng Quảng chứ không ai khác…

Cung thỉnh Chư Tôn Đức về… Bưu điện!

Vụ nầy thì không phải chỉ “thủng màng nhĩ” như Bác Gia Trưởng trong câu chuyện trên kia mà cả Ban Hướng Dẫn chúng tôi (và chắc là cả Ban Hướng Dẫn Trung Ương nữa) đang ngồi chủ tọa buổi lễ đều chết điếng hồn, mặt mày tái mét và toát mồ hôi hột!