Truyện Kiều qua góc nhìn Quán chiếu – Chánh niệm

Nếu có Chánh niệm, đem những khổ đau, luân lạc và gian truân của mình ra đọc truyện Kiều chúng ta có cơ hội thấy được bản thân. Và như vậy đọc truyện Kiều cũng là tu. Tu tức là nhìn tất cả những gì đã và đang xảy ra trong đời mình bằng con mắt quán chiếu…

Nhìn xuống & ngẩng cao lên với đời

Xin hãy nở một nụ cười tươi thắm
Trao tặng người không phân biệt lạ quen
Như trăng kia vẫn sáng đẹp hơn đèn
Tỏa ánh sáng đến khắp cùng trần thế.
Đừng ngần ngại và cũng đừng chậm trễ
Hãy thương người thì sẽ được người thương…

Nỗi lòng Tây Bắc

Mây trắng vắt ngang đỉnh núi, như chít khăn tang buồn cho những thi thể còn vùi đâu đó dưới triền sâu. Có lúc mây ngàn rủ xuống như yếm thắm khăn thêu, như chiếc áo choàng ngang lưng thiếu phụ, thiên hình vạn trạng…

Giã từ cõi mộng – Thích Nhuận Châu

Bùi Giáng đã “giã từ cõi mộng” bằng thể điệu của riêng ông. Còn Phạm Công Thiện cũng đang “giã từ cõi mộng điêu linh” này bằng hùng lực muôn đời của mình. Theo tôi, đó là qua hai tập sách mà tôi đang xúc động đọc từng trang sau khi đưa Bùi Giáng ra nghĩa trang trở về…

Nhìn lại vấn đề Nam Phật Tử trong giai đoạn hiện tại – Nguyễn Đức Thương (1960)

Thì giờ không chờ ta mà tuổi thanh niên đâu phải là lúc mới khai mùa, còn ngại ngùng gì nữa!… Tinh tấn lên! Dũng mãnh lên! Mau về đây chúng ta cùng châm ngọn đuốc sáng của vô biên…

Mùa Vu Lan – gieo tình thương và lòng từ ái

Những cảm xúc tràn về từ tâm thức, trong sâu lắng thâm trầm, tôi nghĩ về Mẹ, người đã bao năm vất vả vì mình, từ khi tôi còn nhỏ xíu cho đến bây giờ, mà nhiều khi tôi vì công việc, vì mưu sinh, hay vì vô tình không nghĩ đến…

Cụ Quách Tấn, Cụ Đào Duy Anh và Thầy Tuệ Sỹ

Khi Đào Duy Anh lần đầu tiên từ Hà Nội vào Nha Trang đến thăm Quách Tấn, ông hỏi ý kiến Quách Tấn là ai là người mà ông nên đến thăm? Quách Tấn trả lời ngay: Tuệ Sỹ, chỉ có Tuệ Sỹ là người đáng thăm nhất. Và ông Đào Duy Anh đã leo núi lên chùa Hải Đức để thăm Tuệ Sỹ…

Cảm nhận về bài hát “Một cõi đi về” của Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn

Với Trịnh Công Sơn, trong động (ĐI), có tĩnh (VỀ); và trong tĩnh (VỀ), lại có động (ĐI). Mà ĐI VỀ MỘT CÕI thì cứ luân phiên, không dứt, luân hồi. Chính vì thế, đoạn cuối của bài hát, ông lại có câu: “Trong khi ta về lại nhớ ta đi”…

Lòng Từ Bi: Sự đoàn kết mọi con tim – Song ngữ Anh-Việt (Tâm Kiểm chuyển ngữ)

Lòng từ bi chân chính của Phật Giáo không liên quan gì đến tình cảm hay sự thương hại đơn thuần. Điều này là do tình cảm hoặc sự thương hại đơn thuần không thể giúp người kia đạt được chiến thắng trong cuộc sống; nó không thể thực sự làm giảm đau khổ và truyền đạt niềm vui…

Úp mặt vào với trang Kinh

Ôi! Tụng đọc kinh sách mà không tỏ ngộ thì chỉ là “dùi giấy cũ”. Đúng là với con mắt phàm phu đầy tư biện của chúng ta mà tụng đọc kinh sách thì da trâu cũng lủng chứ nói gì đến giấy mỏng của trang kinh!…

Về một thế hệ Áo Lam – Tuệ Sỹ

Trên đường từ đồng ruộng mía trở về trại, tôi được phép ghé qua nhà thăm để gặp gỡ người thân. Anh Tú và một vài anh chị khác đang chờ tôi ở đó. Anh không nhìn thấy tôi được nữa. Trên vai tôi bỏng rát bởi ánh lửa mặt trời; trước mắt anh là một thế giới tối tăm…

Quảy gánh ra đi

Một lần quảy gánh ra đi, để rồi không đi nữa. Vì đã có một quê hương thanh bình. Quê hương đó được tưới tẩm bằng tình yêu thương chân thật. Bằng lý tưởng sống thanh cao. Bằng phẩm chất Phật từ bi, hỷ xả…