Một chữ quên rất khó
Thiền giả muốn siêu việt đối đãi chỉ cần một chữ quên, quên mình, quên người, quên tình, quên cảnh, quên phải, quên quấy, quên có, quên không. Từ xưa đến nay một chữ quên này rất khó mà thực hành…
Thiền giả muốn siêu việt đối đãi chỉ cần một chữ quên, quên mình, quên người, quên tình, quên cảnh, quên phải, quên quấy, quên có, quên không. Từ xưa đến nay một chữ quên này rất khó mà thực hành…
Thiền Sư Triệu Châu một đời sống lang thang rày đây mai đó, yên theo phận mình, tùy duyên vui vẻ sinh hoạt với mọi người, nơi nào cũng là nhà. Một đời làm tăng hành cước, đến tám mươi tuổi mà vẫn còn hành cước…
Phiền não của chúng sanh phàm phu là từ vô minh vọng tưởng sanh khởi, còn Đức Phật có phiền não là từ tâm từ bi sanh. Đức Phật không có phiền não là từ trên Bát-nhã mà nói. Các vị độc giả! Các vị có phiền não không?…
Triệu Châu chẳng phải keo kiệt không cho gậy, chỉ là không muốn tú tài cãi bướng xin gậy. Nhất là cho tú tài một tát: “Ta đánh ông như không đánh”. Đó là cảnh cáo người học thiền mà không ngộ thiền…
Thế nào là Đầu Tử? Dầu! Dầu! Củi, gạo, dầu, muối là chỗ thân thiết trong cuộc sống hàng ngày, đó chính là pháp mạch chính yếu của thiền sư Đầu Tử…
101 Truyện Thiền (101 Zen Stories) là quyển sách do Thiền Sư Nyogen Senzaki tổng hợp năm 1919 gồm các truyện và công án thiền thời thế kỷ XIX, XX và bản dịch của Shasekishū (Sand and Pebbles), do Thiền Sư người Nhật là Mujū (無住 – Vô Trú) viết vào thế kỷ XIII…