Tập thơ Ngẫu Hứng của nhà thơ "Lam" Hàn Giang Tử

Nhà thơ Lam   Hàn Giang Tử


 

AN LẠC

Canh cánh đêm thâu giấc mộng tàn
Bâng khuâng níu giữ sợi thời gian
Buồn vui như nước trôi xuôi mãi
Lặng lẽ duyên đời hợp rồi tan
Đến khi tâm khởi rực ánh vàng
Chiếu rọi muôn loài khắp thế gian
Nhân loại mừng vui trong an lạc
Hiểu ra cặn kẻ, một Niết Bàn.

 

CHỚ QUÊN NGUỒN CỘI

Một đời với kiếp nhân sinh
Trụ trong sinh diệt, đượm tình ân triêm
Lỡ mai lá rụng bên thềm
Đưa tay hứng vội nỗi niềm vấn vương
Hữu tình như gió như sương
Khéo thời vụng giữ, vô thường cuốn trôi
Huống chi tình dễ phai phôi
Để quên nguồn cội, tiếng nôi ru hời
Thuyền đời tất sẽ chơi vơi
Lênh đênh bể khổ, một trời quạnh hiu
Ngẩn ngơ trước tuổi xế chiều
Giật mình, đón cả! Bao nhiêu muộn màng!
Thế nên đừng nỡ phụ phàng
Tứ Ân khắc giữ, riêng mang đáp đền.

 

CẢM TÁC ĐẦU XUÂN

Đầu xuân khai bút đề thơ
Ru anh nhạc sĩ đêm mơ cung đàn
Họa nên giây phút mơ màng
Đưa ong bướm gởi mai vàng vườn xuân
Nhẹ đem bỏ sợi bâng khuâng
Khoác vai mãnh áo niên tân yêu đời
Bỏ rơi sợi nghĩ chơi vơi
Dựng xây chánh kiến tuyệt vời niềm tin
Đón chào một đóa Lam sinh
Ươm mầm Lam đẹp nghĩa tình kiên trung
Gắng  cho vạn sự viên dung
Trọn năm hạnh phúc đẹp cùng màu lam.

 

HIỂU VÀ THƯƠNG

Để nỗi buồn đi qua
Gởi nụ cười ở lại
Thời gian trôi, trôi mãi
Chỉ còn hiểu và thương
Bao nhiêu chuyện vấn vương
Xin nhường vào dĩ vãng
Cho mây trời tỏa rạng
Lời yêu thương tuyệt vời
Để gió thoảng muôn nơi
Hương nhẹ nhàng thân ái
Cho thơm nồng lẽ phải
Ươm hạnh phúc vẹn toàn
Trút bỏ những lo toan
Gia Đình vang tiếng hát
Hương an lành thơm ngát
Bởi …
       Ta hiểu và thương!

 

MIỆNG CƯỜI – HOA NỞ 

Cuộc đời bể khổ mênh mông
Khéo tu lắng đục khơi trong nẻo về
Dặm trường dẫu có nhiêu khê
Cũng vì tham ái si mê mịt mờ
Hãy như con nhện nhả tơ
Vô tư dệt tổ ước mơ đời mình
Miệng cười theo lẽ duyên sinh
Nương nhờ chánh pháp đạo tình nở hoa.

 

NÓI VỚI EM TÔI

Nếu em còn có ba
Chắc đời em bớt khổ
Nhưng đời không có chỗ
Cho chữ nếu bao giờ
Nên cả một tuổi thơ
Em đi qua lặng lẽ!
Em ơi! Hãy mạnh mẽ
Giữa giông tố cuộc đời
Nỗi khổ rồi sẽ vơi
Với người giàu nghị lực
Em ơi đừng thao thức
Giữa đêm tối cuộc đời
Bình minh sẽ lên ngôi
Khi xua tan đêm tối
Em ơi! đừng nhức nhối
Với nỗi đau của mình
Em sẽ là bình minh
Cho đời vang tiếng hát.

 

TÂM VÔ ÚY

Ngày trôi qua, có ai còn giữ lại
Nét xuân thì
Hay chỉ sự tàn phai!
Và, ai biết? Một sớm ngày mai
Mây vần vũ
Hay, Ta còn tự tại
Cứ an nhiên xua tan niềm sợ hãi
Lẽ vô thường minh định một niềm tin
Lấy báo thân làm phương tiện duyên sinh
Tâm Vô Úy, đưa ta về bờ giác.

 

TRI ÂN

Con đường tôi đã đi qua
Đắng cay cũng lắm, phong ba cũng nhiều
Mặc dầu đầu chửa muối tiêu
Mà sao đã gặp lắm điều dở, hay!
Thôi thì, vào chợ thỏng tay
Miệng cười sen nở, tỉnh say mặc đời
Tâm tư chỉ nặng một lời
Cảm ơn nhân thế, tuyệt vời tình Lam
Nhẹ nhàng sen tỏa hương đàm
Mà sao mạnh mẽ, phi phàm biết bao!
Thuyền đời tôi khẻ lao đao
Nhẹ tay anh đỡ tôi vào bờ an
Em cho tôi chút vững vàng
Đưa con thuyền nhỏ vượt ngàn trùng khơi
Hết rồi, cám cảnh chơi vơi!
Xin cho tôi gởi đôi lời tri ân.

 

VUI THAY

Vui thay
Trời thanh vắng
Để tâm mình mây bay
Chim tìm về chốn cũ
Ngủ ngon lành trên cây.

 

Vui thay
Thôi con sóng
Giữa bể đời cuồng say
Nước mắt sầu khô cạn
Vang tiếng cười thơ ngây.

 

Vui thay
Vầng dương sáng
Toả rạng dáng lam gầy
Anh dương, người, cổ tích
Tràn niềm vui đong đầy.

 

Vui thay
Lam vui thay
Tay kết chặt bàn tay
Đan vòng tròn vô ngại
Ngay giữa thế gian này.

 

CHIỀU QUÊ VÀ TRẠI
Kỷ niệm trai bay Tâm Minh 1 tại Đồng Nai 23-24/09/2006

 

Đong đưa cành trúc ven sông
Chiều quê yên ả một dòng phù sa
Ven đê bờ cỏ mượt mà
Chân mây thấp thoáng chiều tà hoàng hôn
Nhẹ tênh gọt dũa tâm hồn
Cho tâm lấp lánh nụ hôn an lành
Đủ duyên em ở bên anh
Trại xa ấp ủ, đồng hành bên nhau
Vui trong ánh lửa nhiệm mầu
Hội thảo tâm sự đêm thâu kết tình
Mừng khi đón ánh bình minh
Đón luôn Ngành Nữ lung linh nụ cười
Giải pháp như đóa hoa tươi
Anh Trưởng phúc đáp tuyệt vời! em thông
Trò chơi lớn ở trên sông
Anh em đồng đội một lòng vượt qua
 Niềm vui đọng mãi trong ta
Lưu thành kỷ niệm đậm đà đời Lam
Qua rồi một trại ngành Nam
Trong tâm vẫn nghĩ, chẳng nhàm chán chi
Đêm nằm nhớ lại cười khì
Đúng là một trại khắc ghi vào lòng
Thôi thì gởi lại dòng sông
Gởi con đò nhỏ bên dòng nước trôi
Đời Lam chỉ ước vậy thôi
Thiện căn huân tập đâm chồi nở hoa.

 

HỨA VỚI ANH

Đêm khuya vắng
Chợt nghe dòng tin nhắn
Của người anh
Thương quá phải không em?
Cố gắng nhé, nhớ đừng ai “buộc cỏ”!
Lời của anh các em đều đã tỏ
Tám người đi, tám Huynh Trưởng sẽ về
Quyết kiên tâm, bền lòng trong huấn luyện
Gánh lên vai cả lời thệ nguyện
Nguyện một lòng sống trọn đời Lam
Ươm mầm non để sen ngát hương đàm
Lung linh sáng một vườn hoa Phật Tử.

 

NỤ CƯỜI HUYỀN DIỆU

Sáng mở mắt ta nở nụ cười tươi
Cho hoan hỷ một ngày trời đẹp nắng
Cho nhen nhóm một tình thương sâu lắng
Lửa hòa bình sưởi ấm khắp mọi nơi
Nở nụ cười giữa trưa nắng chơi vơi
Làm gió mát thổi mọi người là một
Để thiên tai không còn đột ngột
Hóa địa cầu thành cảnh tang thương
Nở nụ cười giữa viễn cảnh vô thường
Tâm buông bỏ cho đời thôi huyễn mộng
Đêm tỉnh lặng, giữ lòng không xao động
Nở nụ cười an lạc tiễn ngày qua
Hương hạnh phúc thơm ngát khắp mọi nhà
Thật huyền diệu! Nụ cười vơi mầm khổ
Cỏi Ta Bà hóa thân thành Tịnh Độ
Khi mọi người luôn nở nụ cười tươi.

 

NHỚ ANH

(Nhớ về người anh lam của tôi HÀN GIANG – TÂM ĐẠO)

 

Đã khá lâu rồi, em biết anh
Miệng cười, chân khỏe, tóc còn xanh
Việc đời, việc đạo, anh chu tất
Ru đoàn Lam nhỏ, giấc mộng lành
Thoáng trong bể khổ, vòng sanh tử
Nhẹ cởi báo thân, dáng khiêm từ
Anh đi thong thả vào miên viễn
Để lại lòng em một “Anh Từ”.

 

VUI TRẠI LỤC HÒA

Một lần về lại Hòn Rơm
Dáng xưa vẫn thế cả vòm trời xanh
Vi vu gió biển trong lành
Cát vui gọi sóng hóa thành lời ca
Về đây vui trại Lục Hòa
Trong tình Lam đạo, cả nhà hăng say
Thả tình theo cánh chim bay
Người vui, biển hát, trời mây mỉm cười
Mặt người tựa đóa sen tươi
Sóng vui nên cũng biếng lười chẳng đi
Đời người vui thế mấy khi!
Phút giây nào có đâu bì giờ đây
Lục hòa – Vui thuận, dựng xây
Kết nhà Lam vững, “bão” lay mặc tình
Tâm! Trong như ánh bình minh
Gởi con sóng nhỏ, hòa bình, muôn nơi
Cho đời bớt cảnh chơi vơi
Người người hoan hỷ, rạng ngời ước mơ
Thuyền đời hết nỗi bơ vơ
Vượt con nước dữ, cập bờ an vui.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.