Thư Viện GĐPT – Tàu Titanic trang bị nhiều công nghệ tối tân ở thời điểm đầu thế kỷ 20, trong đó có hệ thống giao tiếp vô tuyến cực mạnh sử dụng mã Morse. Nhưng đó lại là một trong những tác nhân dẫn đến vụ chìm tàu bi thảm. Đó là nhận định của những nhà điều tra chuyên môn sau tai nạn thảm khốc của con tàu sang trọng và tân tiến nhất thế giới vào giai đoạn này – một tai nạn đã trở thành lịch sử và ngày càng tạo nên nhiều giai thoại, thậm chí đang dần trở thành huyền thoại với sự góp phần của văn chương, nghệ thuật hiện đại. Ở đây, chúng tôi giới thiệu bài viết “Công nghệ tân kỳ góp phần đánh chìm tàu Tinanic” của Quốc Dũng – PC World Việt Nam (đăng lại từ nguồn: IDG News) nhằm một mục đích khác: Tinh thần trách nhiệm; sự lành nghề và các đức tính của một Điện Báo Viên – tức NGƯỜI TRUYỀN TIN – trong mọi trường hợp, bình an cũng như nguy cấp, để anh chị em Đoàn Viên GĐPT tham khảo, tư duy và tự đúc kết thành kinh nghiệm, áp dụng trong môi trường sinh hoạt của một tổ chức thanh niên thường xuyên học tập và xử dụng những phương tiện truyền tin; cấp cứu; các bộ môn mưu sinh thoát hiểm…
QUANG MAI

Công nghệ tân kỳ góp phần
“đánh chìm” tàu Tinanic
Quốc Dũng – PC World Việt Nam đăng lại từ nguồn: IDG News
Tàu Titanic trang bị nhiều công nghệ tối tân ở thời điểm đầu thế kỷ 20, trong đó có hệ thống giao tiếp không dây cực mạnh sử dụng mã Morse. Nhưng đó lại là một trong những tác nhân dẫn đến vụ chìm tàu bi thảm.
Ngày 10/4/1912, Royal Mail Ship Titanic (Titanic) thực hiện chuyến ra khơi đầu tiên, đi từ Southampton, Anh đến New York, Mỹ. Titanic là một chiếc tàu sang trọng, tiện nghi và công nghệ hiện đại bậc nhất tại thời điểm đó. Ngày 15/4/1912, Titanic đụng phải tảng băng trôi ở Bắc Đại Tây Dương và chìm sau đó vài giờ.
Công nghệ trang bị trên Titanic không thể so sánh với công nghệ hiện nay, nhưng vào thời điểm đó Titanic được xem là “biểu tượng công nghệ”, thu hút sự quan tâm của toàn thế giới.
Joseph Vadus, thuộc tổ chức IEEE và đứng đầu nhóm khám phá Titanic năm 1985, cho biết Titanic là con tàu hiện đại nhất lúc đó. Thủ thủy đoàn rất tự tin về các công nghệ trang bị trên tàu. Các thành viên thủy thủ đoàn bao gồm nhiều chuyên gia thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau như kỹ sư, thợ máy, thợ điện, thợ ống nước…
Titanic trang bị bảng điều khiển điện tử dài khoảng từ 9 mét đến 12 mét. Bảng này cho phép nhân viên điều khiển tất cả các thiết bị điện trên tàu như quạt, máy phát điện, đèn, thiết bị ngưng tụ hơi nước giúp “biến” nước biển thành nước uống.
Titanic còn được trang bị hệ thống thiết lập giờ đồng hồ khá độc đáo. Khi thuyền trưởng thay đổi giờ trên chiếc đồng hồ trung tâm, tất cả đồng hồ gắn trên tàu cũng sẽ thay đổi theo. Điều này giúp hành khách dễ dàng theo dõi giờ giấc ở các múi giờ khác nhau. Trên Titanic có 4 thang máy, đây là công nghệ khá mới trên một chiếc tàu. Một vài buồng hạng nhất được trang bị điện thoại, tuy nhiên các điện thoại này không thể thực hiện các cuộc gọi/nhận với đất liền.
Một trong những công nghệ hiện đại nhất được trang bị trên Titanic vào thời điểm đó chính là hệ thống giao tiếp không dây tiên tiến, sử dụng mã Morse (Morse Code). Máy điện báo trên tàu Titanic được đặt trong phòng có tên gọi Marconi Room. Tên phòng điện báo đặt theo tên nhà phát minh công nghệ truyền dẫn vô tuyến đường dài Guglielmo Marconi. Anten của máy điện báo thường được buộc vào các cột buồm, cách mặt biển khoảng 76 mét.
Theo Trower, một sử gia hàng hải nghiên cứu nhiều về Titanic, hầu hết các tàu sử dụng máy điện báo thời đó có thể truyền/nhận thông điệp ở khoảng cách 160km đến 241km vào ban ngày. Riêng hệ thống không dây của Titanic có khả năng truyền/nhận thông điệp ở khoảng cách 804km vào ban ngày và 3200km vào ban đêm. Đó là một hệ thống tốt nhất, tối tân nhất vào thời đó. Trower cho biết, trên tàu Titanic có 2 nam nhân viên phụ trách việc truyền/nhận thông tin.

Nhiều nhà phân tích cho rằng chính hệ thống không dây nói trên, hay ít nhất là cách sử dụng nó, là một trong những tác nhân góp phần dẫn đến vụ chìm tàu bi thảm.
Theo Vadus và Trower, việc hành khách phấn kích và liên tục gửi/nhận các thông điệp về chuyến đi với bạn bè, người thân ở đất liền đã khiến thiết bị và các nhân viên phụ trách truyền tin kiệt sức.
Khoảng 23g30′ ngày 14/4/1912, nhân viên máy điện báo trên tàu SS Californian của Anh, ở không xa tàu Titanic, phát thông điệp cảnh báo phía trước có băng trôi. Vì căng thẳng và mệt mỏi, Jack Phillips, nhân viên điện báo trên tàu Titanic, bực mình nhắn tin trả lời “Im đi, im đi, tôi đang liên lạc Cape Race”. Thông điệp của Jack Phillips có ý nghĩa là anh đang bận chuyển các thông điệp đến trạm không dây tại Cape Race, Newfoundland, Canada, cách khoảng 1280km. Sau khi nhận thông điệp trên từ tàu Titanic, nhân viên máy điện báo trên tàu SS Californian đã đi ngủ.
Khoảng 10 phút sau, thủy thủ trên tàu Titanic nhìn thấy tảng băng trôi cách khoảng 500 mét, họ ngay lập tức báo động. Thuyền trưởng cố gắng lái tàu tránh nhưng vẫn bị tảng băng trôi cắt vệt dài bên phải mạn sườn.
Khoảng 24 giờ sáng ngày 15/4, vài giờ sau khi con tàu đụng phải tảng trôi, nó bắt đầu chìm.
Theo Trower, phần trước của Titanic bắt đầu chìm dưới nước vào lúc 02g05′ sáng. Phòng điện báo nằm ở phần sau con tàu nên vẫn còn nổi một thời gian. Trower cho rằng, khi nước bắt đầu tràn vào tàu, nhân viên phụ trách điện báo Phillips vẫn ở trong phòng điện báo, gửi các thông điệp cầu cứu đến 02g17′ sáng. Harold Bride, nhân viên điện báo thứ 2 của Titanic, người sống sót, cho biết khi anh vào phòng điện báo, một người đàn ông đã lấy trộm áo phao của Phillips, trong khi Phillips vẫn đang nỗ lực gửi các thông điệp cầu cứu.
Titanic bắt đầu chìm vào lúc 02g20′ sáng, Phillips nằm trong số những người thiệt mạng.
Báo cáo sau đó cho biết có 705 người sống sót, 1.517 thiệt mạng. Những người sống sót trên các thuyền cứu sinh được tàu RMS Carpathia cứu.
Nếu tàu Titanic được trang bị công nghệ sonar, radar thì thảm họa chìm tàu này có thể không thể xảy ra. Tuy nhiên, vào năm 1912, công nghệ sonar chỉ mới trong giai đoạn thử nghiệm, mãi hơn 20 năm sau công nghệ này mới được ứng dụng rộng rãi.
Vadus nói rằng công nghệ sonar ngày nay cho phép phát hiện các tảng băng trôi dưới nước ở khoảng cách hơn 160km. Để đủ thời gian tránh băng trôi, các con tàu cần phát hiện chúng ở khoảng cách 1,6km đến 3,2km.