TÌNH MẸ VU LAN
Thu sang cho lá vàng rơi
Lá rơi con nước đầy vơi bao lần
Chùa xa vẳng tiếng chuông ngân
Gọi hồn lữ khách bâng khuâng nhớ về
Khói chiều vươn ấm tình quê
Nhớ mùa thu trước trăng kề đầu non
Mẹ ngồi khâu áo cho con
Đôi tay của mẹ vo tròn lời kinh
Mẹ là Bồ Tát hóa thân
Như thanh lương nguyệt một vầng trên cao
Thiên thai đưa lối con vào
Giấc nồng bên gối hoa chào ánh dương
Suối nguồn sữa mẹ thơm hương
Mẹ cho con cả máu xương mẹ rồi
Chiều nay nhìn lá vàng rơi
Vu Lan nhớ mẹ buồn ơi là buồn
Kinh chiều lắng nhịp hồi chuông
Mẹ ơi con đã xa nguồn còn đâu
Áo cài hoa trắng thương đau
Nhìn thu vàng lá cúi đầu lệ rơi
Mẹ hiền ơi! Vu Lan ơi!
Quảng Hoa PHAN THỊ HỒNG LIÊN