
Bớ người ta! Ăn cướp!
Chàng năn nỉ rất thiết tha
Hồi lâu chẳng được bèn la vang trời:
“Bớ người ta! Cướp tới nơi!
Cướp đi của báu của tôi đây này!”
Chư Tăng chặn hỏi: “Im ngay!
Nơi đây cửa Phật, ban ngày, cướp đâu?”…
Chàng năn nỉ rất thiết tha
Hồi lâu chẳng được bèn la vang trời:
“Bớ người ta! Cướp tới nơi!
Cướp đi của báu của tôi đây này!”
Chư Tăng chặn hỏi: “Im ngay!
Nơi đây cửa Phật, ban ngày, cướp đâu?”…
Thái tử suy tư hồi lâu rồi thở dài: Sự sống sống trên sự chết! Sự vui vui trên sự khổ! Mạnh được yếu thua, khôn hiếp dại. Cuộc sống được xây đắp trên sự tàn hại lẫn nhau!…
Trong triều đình cũng vậy thôi
Tà ma ngoại đạo lắm người vẫn theo
Tôn thờ chủ nghĩa, giáo điều
Với bao học thuyết mang nhiều lầm sai,
Chỉ hay một, chẳng biết hai
Mười phần chân lý nào ai tỏ tường!…
Khách xa sửng sốt vô cùng
Hỏi chàng: “Sao lại ra nông nỗi này?
Hai năm gặp gỡ trước đây
Giúp anh ngọc quý, sao nay vẫn nghèo
Vẫn tang thương, vẫn tiêu điều
Hay là ngọc quý mất tiêu chốn nào…
Từ đầu Lưỡi vẫn lặng thinh
Giờ đây nổi trận lôi đình hét vang:
“Im đi! Chớ có làm tàng!
Khinh người rồi chẳng ngó ngàng đến ai
Tưởng ta đồ bỏ, hết xài
Rồi đây sẽ biết lưỡi oai vô cùng!”…
Vợ chồng rất đỗi mừng vui
Cùng nhau tạo dựng cơ ngơi chốn này
Ngựa xe, nhà cửa, vườn cây
Khang trang lộng lẫy, phô đầy sắc hoa
Tốt lòng giúp đỡ gần xa
Kẻ nghèo, tàn tật, người già neo đơn…
Nước đường nóng, dễ uống đâu
E rằng khách quý chờ lâu bực mình
Phải làm cho nước nguội nhanh
Anh bèn quạt nước ở quanh trong nồi
Quạt lâu, đường vẫn cứ sôi
Vì anh lính quýnh quên dời nồi đi…
EM MƠ CÙNG ĐỨC PHẬT
(Truyện kể dành cho thiếu nhi)
Nguyên tác Anh ngữ: The Budda’s Apprentice at Bedtime
Tác giả: Dharmachari Nagaraja
Việt dịch: Nguyên Minh NGUYỄN MINH TIẾN…
Sụt sùi giọt ngắn giọt dài
Cúi đầu bạch Phật: “Lúc ngoài đồng hoang
Con còn người bạn chung đường
Thiết tha tìm Phật tâm thường hằng mong
Chẳng may khát nước mệnh chung
Tiếc rằng không được đến cùng Thế Tôn!”…
Hôm nay nhân lễ bất thường
Rượu ngon vua vội truyền mang biếu thầy
Thầy đâu quen uống rượu này
Cho nên tất cả cùng say sưa liền
Trở về lại chốn công viên
Các thầy múa hát cuồng điên lạ lùng…
Tên dùng phân biệt con người
Chứ đâu mang lại hên xui bao giờ,
Kẻ điên dại, kẻ khù khờ
Mới suy nghĩ xấu, mê mờ mà thôi
Quẩn quanh mê tín cả đời
Nghĩ tên tốt xấu buông lời dị đoan…
Rùa bơi chở khỉ về nhà
Lên bờ khỉ hái cành hoa mai vàng
Đưa rùa, giọng nói dịu dàng:
Mùa Xuân đã đến hương ngàn ngất ngây
Tặng anh chị cánh hoa này
Chúc luôn hạnh phúc vui vầy yêu thương…