Sau Đại Hội…

Gia Đình Phật Tử Việt Nam hiện diện trên đất nước hơn 70 năm, thời gian không ngắn để đánh giá đúng đắn cho một tổ chức giáo dục tuổi trẻ của Phật Giáo nói riêng và cho đa số con em của dân tộc trong thành phần có cảm tình với Phật Giáo nói chung.

Với thời điểm từ khi thành lập cho đến năm 1975 qua nhiều Đại Hội để đưa tổ chức vào nề nếp, sinh hoạt có quy cũ, hoành hoạt có nguyên tắc và nhờ đó mà sau 1975, qua bao biến thiên của thời cuộc, mọi hoạt động của GĐPTVN có sa sút nhưng với tinh thần bất khuất của một số Huynh Trưởng và Đoàn Sinh, GĐPTVN vẫn đứng vững trong trái tim của mọi người và cũng từ thời cuộc thay đổi như thế, GĐPTVN như câu chuyện điển tích xa xưa “Tái Ông mất ngựa”, GĐPTVN đã có mặt khắp nơi trên thế giới nhờ vào lý tưởng cao đẹp của tổ chức và sự trung thành tin yêu vào màu cờ sắc áo của nhiều Huynh Trưởng và Đoàn Sinh khi bôn ba trong cuộc sống nhưng vẫn “kiên gan cùng tuế nguyệt”, nên ở đâu có Huynh Trưởng và Đoàn Sinh là nơi đó có GĐPT, dù mạnh hay yếu, đông hay ít, thuận hay nghịch, GĐPT vẫn thể hiện chức năng cao đẹp của mình. Và họ vẫn lao đao lận đận, họ vẫn trông đợi mong chờ. Đại Hội GĐPTVN toàn quốc đã tiến hành tại tu viện Quảng Đức, Sài Gòn tương đối thành công và gặp bao trở ngại, như chương trình 2 ngày thì rút lại 1 ngày; địa điểm dự định 2, 3 nơi cuối cùng được một thời gian phải đình hoãn 2 lần, lần thứ 3 mới thực hiện. Như vậy chứng tỏ con đường phục vụ lý tưởng còn lắm chông gai… Rồi Đại Hội GĐPTVN Trên Thế Giới kỳ 3 họp tại Thái Lan cũng nhiêu khê, nhiều mặt, cuối cùng cũng gặt hái nhiều thành công.

Tôi tham dự cả 2 Đại Hội, nhận cảm được tất cả vui buồn, thấy rõ thêm nhiều vấn đề thô, tế, thuận, nghịch, thấy các Đại Biểu rất dễ thương của tuyệt đại đa số; tuy có vài hạt sạn trong một nồi cơm, không hại gì nhưng cũng làm cho bát cơm giảm phần ngon ngọt. Với ý muốn hơi cầu toàn nên thấy vậy, chứ cuộc đời này có gì tuyệt đối được đâu, nên tôi chỉ mong những bất như ý trong và sau 2 Đại Hội lịch sử này, tất cả chúng ta phải thấy và biết niệm ân sự gia hộ của Tam Bảo, của Hộ Pháp Thiện Thần, biết ơn các bậc Tiền Bối, các anh linh Thánh Tử Đạo, các anh chị Huynh Trưởng và Đoàn Sinh quá cố hộ trì cho 2 Đại Hội và đặc biệt rõ nét hơn là chư Tôn Đức trong Hội Đồng Chứng Minh và Hội Đồng Cố Vấn Giáo Hạnh hiện diện suốt thời gian 2 Đại Hội.

“Đại sự bất câu tiểu tiết” những thắc mắc, những vướng bận nhỏ nhặt như vài xuyên tạc, vài thư từ, vài ý kiến khích bác do bản chất của chúng sanh đa nghiệp tạo tác, chúng ta đừng xem đó là chướng ngại chính vì chỉ là cá nhân, cá tính đáng thương, đáng thông cảm hơn là đáng trách, chúng ta phải dang rộng vòng tay, mở rộng cõi lòng, nhìn vào đại cuộc, nhìn vào lòng tin của đại đa số Huynh Trưởng và Đoàn Sinh khắp nơi, nhìn vào thành quả của Đại Hội. Mọi người đang mĩm cười, kể cả những nụ cười xã giao của bất cứ ai và những cuộc điện thoại hỏi thăm nhiều ý đồ trong và sau Đại Hội.

Trong Dũng Từ Phạm Chí Kinh đức Thế Tôn có dạy: Trong những buổi họp, có người thường muốn tỏ ra mình hơn người, đinh ninh mình có lý nhưng mình không thật sự biết là mình đang nói gì. Cứ thế, mọi người đặt cho nhau những câu hỏi về chân lý và hy vọng phía khác sẽ không thể theo kịp hay trả lời trước sự chất vấn của mình. Giữa đám đông họ chất vấn nhau, đặt ra những điều khó khăn để tranh luận và dễ giận hờn đối với những vấn đề nan giải mà ai cũng cho mình là hay nhất.

Thế đó, chúng ta thấy lời cao quí của đức Thế Tôn răn dạy chúng ta để tự vấn lại mình.

Cũng một đoạn khác ở kinh Phòng Hộ, đức Phật dạy: “Duy trì tâm bồ đề, nuôi lớn thiện tâm, vượt qua hàng rào thị phi, không bao giờ nói lời thô ác, nhẫn nhịn được những điều bất như ý, khi đi cũng như khi ngồi thực tập bốn pháp nhẫn nhục để vượt qua nhu yếu thán trách”. Và một đoạn khác đức Thế Tôn khuyên “Đừng nhận những gì không đáng nhận, đừng cho những gì không đáng cho, phải biết nhìn kẻ khác bằng con mắt từ bi, nếu xảy ra chuyện tranh chấp thì phải đối xử với tâm bình đẳng, đừng quan trọng hóa chuyện ai đúng ai sai”.

Tôi xem đoạn kinh này mà lòng xúc động, đức Thế Tôn sao mà siêu tuyệt đến thế, tâm lý đến thế, chân tình đến thế! Lạy Phật, con xin lấy lời ngài để tâm sự với anh chị em GĐPTVN sau hai Đại Hội lịch sử này để những công sức, ước vọng của mọi người được đền đáp trọn vẹn trong thời gian tới.

Tặng chung và riêng thân ái tặng các Huynh Trưởng: Thăng, Mai, Thương, Cường.

THÍCH KHINH AN

Nguồn: www.gdptvietnam.com

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.