Nhị Thập Tứ Hiếu: Tự mình rửa sạch bô (Địch thân niệu khí)
Thái Sử gia nhân có thiếu gì
Đích thân hầu hạ mẹ luôn khi
Rửa bô tiểu tiện ngày đôi bận
Cơm nước bưng dâng đúng lễ nghi
Lỗi lạc thơ văn đời tán thán
Bẩm sinh đạo hạnh khó ai bì…
Thái Sử gia nhân có thiếu gì
Đích thân hầu hạ mẹ luôn khi
Rửa bô tiểu tiện ngày đôi bận
Cơm nước bưng dâng đúng lễ nghi
Lỗi lạc thơ văn đời tán thán
Bẩm sinh đạo hạnh khó ai bì…
Hiếu tử, trời cao cũng động lòng
Từ quan tìm mẹ lắm long đong
Ra đi tâm nguyện lời thề độc:
Chẳng trở lại nhà tay trắng không
Quyết chí, Thọ Xương xuôi vạn dặm
Đồng Châu hội ngộ, thỏa chờ mong…
Đường Thị dâu hiền mẹ ngợi ca
Di thư khấn nguyện cháu dâu nhà
Noi theo gương hiếu lưu truyền mãi
Sữa trẻ nuôi già trắng thịt da
Tuổi hạc tăng cao công thục đức
Lâm chung còn nhớ chẳng phôi pha…
Nhậm chức nha môn chỉ mấy ngày
Lòng đau linh cảm chuyện không hay
Kiềm Lâu vội vã hồi gia thất
Mới biết cha đau, hiếu tỏ bày
Nếm phẩn chẳng lành đau tấc dạ
Nguyện cầu đổi mạng. liều mình thay…
Hiếu động trời cao giúp Mạnh Tông
Ôm tre ngồi khóc giữa mùa đông
Bỗng dưng măng mọc – điều kỳ diệu!
Có lẽ thiên-nhân đã hiệp thông
Nấu bát canh ngon dâng hiến mẹ
Mẫu từ thọ dụng, thịt da hồng…
Dẫu chết liều mình để cứu cha
Dương Hương hiếu thảo thật con nhà
Mới vừa mười bốn đà gan dạ
Bóp cổ cọp đành phải thả ra
Thoát nạn cha con mừng hớn hở
Nhanh chân vội bước quãng đường xa…
Hiếu cảm nên từ khó lắm thay
Vương Tường thể hiện thật chua cay
Đem thân ấp tuyết cho băng rã
Bắt cá đem về rõ quá may
Mẹ kế động lòng nên hối cải
Ăn ngay, nói thẳng, trọng điều hay…
Phú tính trời ban có khác người
Mới vừa lên tám máu tươi rơi
Phơi mình muỗi đốt thay cha mẹ
Chẳng dám xua tay, sợ muỗi dời
Nghèo khổ, dùng thân cung dưỡng phụ
Lớn khôn chắc hẳn hiến dâng đời…
Tránh mặt hướng Tây suốt cuộc đời
Vương Bầu khóc mẹ lúc mưa rơi
Sinh thời mẹ sợ cơn giông tố
Nước mắt cha lìa hận chẳng vơi
Ẩn dật ở trường chăm sóc trẻ
Đọc câu sanh ngã phải ngừng lời…
Chín tuổi chẳng còn mẹ mến thương
Bên cha lặng lẽ suốt canh trường
Hè về quạt mát chăn mền gối
Đông lại nằm lăn để ấm giường
Con trẻ siêng năng quên cực nhọc
Cha già đông hạ chẳng am tường…
Giang Cách mất cha thuở ấu thơ
Nhà nghèo nuôi mẹ hiếu vô bờ
Gặp thời loạn lạc thêm khốn đốn
Cõng mẹ đó đây chẳng chốn nhờ
Thoát nạn cướp đường nhờ hiếu thảo
Hạ Bì tận lực nhện xe tơ…
Sáu tuổi thiện tâm đã lộ ra
Bao đời tích phước, giống con nhà
Theo cha đến viếng nhà Viên Thuật
Giấu quýt hằng mong biếu mẹ già
Lộ chuyện mới hay con hiếu hạnh
Chủ nhân mến khách tặng thêm quà…