BIẾT LỖI MÌNH
Quay về tôi kiếm lỗi tôi
Quán sâu mới thấy… lôi thôi đủ điều
Tham lam, sân hận, mạn kiêu…
Chê bai, xét nét… nói nhiều hơn tu
Bấy lâu nay bị cầm tù
Trong bao cám dỗ, mịt mù lợi, danh
Một lời nói cũng hơn tranh
Tham ái, chấp ngã… quẩn quanh giữa đời
Loay hoay tóc đã bạc rồi
Sống trong phiền lụy, một đời đa mang!
Chiều nay thắp một nén nhang
Chí thành trước Phật ăn năn tội tình
Con vì bóng tối vô minh
Trần duyên phủ áng Tâm Kinh bụi mờ
Việc tu, lần lữa chần chờ
Việc đời, tham vọng chưa giờ lãng xao
Phước duyên tỉnh thức hồi đầu
Nguyện theo chân Phật qua cầu tử sanh
Từ nay xin trọn ý lành
Phản quang tự kỷ – tịnh thanh nghiệp trần
Ngày đêm tu học tinh cần
Bước qua Thất Niệm để gần đạo tâm
Nguyện không gây tạo lỗi lầm
Nguyện nhìn nhân thế với tầm mắt thương
Từ bi, khiêm hạ, nhịn nhường
Cõi lòng an tịnh giữa buồn lúc vui
Con xin dưới bóng Phật ngồi
Đường tu vững tiến không lùi từ đây
“Hương hoa chẳng ngược gió bay
Hương người đức hạnh… biết QUAY TRỞ VỀ”.
NHƯ NHIÊN – THÍCH THÁNH TUỆ