Thầy cô giáo đầu tiên

 

 

Bài thơ “Khi Mẹ Là Giáo Viên”, tác giả là cô giáo Lê Thanh Hồng, giáo viên môn Ngữ Văn và hiện là hiệu phó Trường Trung Học Thị Trấn Kỳ Sơn, Hòa Bình viết tặng con gái đầu của mình là Nguyễn Lê Huyền Trinh vào năm 2007; mới đây được một thành viên của một diễn đàn giáo dục đăng tải lại trong dịp khai giảng niên khóa 2015-2016 đã gây xúc động mạnh cho nhiều thầy, cô giáo – cũng như cộng đồng mạng – không phải vì sự sắc sảo, đắt giá của ngôn từ mà vì bài thơ như “nói hộ lòng mình” cho hầu hết những ai làm giáo viên bởi từng câu, từng chữ hết sức thiết tha, xúc cảm. Những thiệt thòi của người con trong bài thơ cũng chính là trăn trở của bao người mẹ khi chọn theo con đường sự nghiệp giáo dục chân chính.

Bạn đọc Tâm Lãng sau khi đọc bài  Ngày Nhà Giáo (Teachers’ Day) – Các quốc gia kỷ niệm ra sao và vào những ngày nào? trên Thư Viện GĐPT hôm 20/11 vừa qua đã gởi cho chúng tôi bài thơ họa ý lại bài thơ nói trên nhưng lại mang nổi lòng của các đối tượng ngược lại – tức là tâm sự của người con đối với cha mẹ, xem mẹ cha là những giáo viên đầu tiên của cuộc đời mình. Thư Viện GĐPT xin giới thiệu cùng Quý Bạn Đọc thân mến.

THẦY CÔ GIÁO ĐẦU TIÊN

Cảm họa bài thơ “Khi Mẹ Là Giáo Viên”.

Như bao mẹ cha ao ước mãi niềm vui
Đưa đón con từ buổi đầu cắp sách
Ngày đến trường được áo quần tươm tất
Đêm “dạy kèm” dù không phải giáo viên.

Cha mẹ trở thành thầy cô giáo đầu tiên
Luyện nói, chỉnh vần, uốn từng nét chữ
Cân nhắc, trở trăn giờ chơi, giấc ngủ
Giúp cho con có nghị lực, tâm hồn…

Sinh kế đua chen càng tất tả hơn
Trải chiến tranh, rồi qua thời “bao cấp”
Nhà cửa đơn sơ bàn cao, ghế thấp
Khổ, vẫn khuyên con nuôi chí học hành.

Càng thương mẹ khi gần gũi dỗ dành
Lại nhớ cha lúc đòn roi nghiêm khắc
Dạy nết căn cơ: cái ăn, cách mặc
Học để làm người: “tiên lễ, hậu văn”.

Trưởng thành rồi mấy lúc gần thân?
Chuyện nhân nghĩa căn dặn cùng con cháu
Lời tâm can nên thấm vào xương máu
Tôi lại dạy con với cả tấm lòng mình./.

Cam Ranh, 20/11/2015

TÂM LÃNG

 

Nguyên tác bài thơ:

KHI MẸ LÀ GIÁO VIÊN

Mẹ chẳng bao giờ có được niềm vui
Đưa con đến trường những ngày quan trọng nhất
Khi con có niềm vui cũng là khi mẹ bận
Con luôn thiệt thòi khi có mẹ giáo viên.

Buổi tựu trường khai giảng đầu tiên
Mẹ thương con lắm nhưng cũng thôi đành chịu
Áo mới vở thơm con vẫn thường nũng nịu
“Mẹ đưa con đến trường, nay buổi học đầu tiên”

Con lớn dần con cũng hiểu mẹ hơn
Biết mẹ bận nên chẳng hề đòi hỏi
Con biết tự lo toan, con dần cứng cỏi
Vẫn thui thủi đi về khi không có mẹ ở bên.

Con thiệt thòi khi có mẹ giáo viên
Sớm, chiều, tối công việc bề bộn lắm
Sẽ không có mẹ suốt một thời áo trắng
Bởi mẹ không thể ở bên con cả những lúc con cần.

Nhưng con có mẹ như một người bạn thân
Mẹ không tuổi trong cuộc đời đèn sách
Mẹ sẽ bên con cùng con vượt qua thử thách
Và mãi yêu con đến trọn cuộc đời mình./.

Bật khóc với bài thơ 'Khi mẹ là giáo viên' - 3
Ảnh chụp lại bài thơ của cô giáo Lê Thanh Hồng.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.