HỒI CHUÔNG TRẮNG
Trời hôm đó cũng không còn xanh nữa
Cả không gian phủ kín một màu tang
Những ngôn từ thành kính niệm thâm ân
Đành dang dở vì giun chui ống mật
Thầy bỏ trò nhưng trò không để mất
Cha từ con mà con vẫn tìm cha
Anh lánh xa em em, em vẫn cười hòa
Vì lệ đã khô rồi không khóc được
Chim tu hú theo mùa kêu sóng nước
Phước điền y lần lượt khép từng quan
Nhớ thương xưa từ lực suối tuôn tràn
Bên cội phúc kết đoàn chim mở hội
Rồi một sáng bão giông về khắp lối
Những chia ly rỉ máu vết khôn hàn
Chim xa rừng lạc lõng giữa đồng hoang
Hồi chuông trắng báo tình thương cúi mặt
Vì sao sáng giữa đêm dài lịm tắt
Tháp bình nguyên nhạc cỗ khóc sen vàng
Lời kinh cầu nhịp mõ tuyết băng tan
Mờ con mắt thời gian tuôn ngấn lệ
Ngày xưa đó rừng Lam hương nguyệt quế
Tỏa muôn ngàn đại thể ngát bờ vui
Để hôm nay đành câm lặng ngậm ngùi
Nếm cay đắng nghe nghĩa đời đen bạc
Dù gian khổ chung vai Lam vẫn hát
Đợi mưa về Lam mở hội hồi sinh
Gởi theo mây bao ước nguyện tự tình
Hồi chuông trắng gọi tình Lam tỉnh thức
Ngọc minh châu đâu bằng yêu sự thật
Nghẹn ngào trang tình sử ấn vào tim
Xin ánh từ soi sáng những đêm đen
Ngày hôm đó trời xanh tươi trở lại.
Quảng Hoa Phan Thị Hồng Liên