LẠY MẸ LẦN CUỐI
Gió lên sóng ngập biển đời
Từ nay con đã xa lời ca dao
Mây buồn che khuất trăng sao
Thâm ân muôn một vời cao xa rồi
Cuộc đời từ thuở nằm nôi
Xuân thu mấy chục mẹ ngồi bên con
Còng lưng tóc bạc vai mòn
Để con khôn lớn cho tròn biển thương
Con đi qua vạn nẻo đường
Đôi bàn tay mẹ là hương tích trầm
Khi nhìn mắt mẹ từ tâm
Con như tắm mát ân thâm mẹ hiền
Suối nguồn dịu ngọt vô biên
Cho con phước huệ bình yên dưới trời
Bây giờ trái chín rụng rơi
Tình sông nghĩa biển đã rời cành hương
Nguyện cầu chư Phật mười phương
Tiếp đưa Linh mẹ lên đường vãng sanh.
Hôm nay Vu Lan về anh cài bông hoa trắng,
anh đừng khóc nhé,
vì trong hoa anh đã thấy mẹ cười!
Viết ngày 28/5/2012
Kính tặng anh QuangMai
Quảng Hoa PHAN THỊ HỒNG LIÊN