Biên tập theo chuyện tiền thân
“Cử chỉ nhân từ của chim Oanh Vũ”
(Em tập đóng kịch – tập kể chuyện có điệu bộ)
oOo
NHÂN VẬT:
- Một em Oanh Vũ làm người kể chuyện:
- Một em vào vai chim Oanh Vũ.
- Một em đóng vai ông vua.
- Vài em làm lính của vua.
- Vài em làm các loại thú trong rừng.
- Và vài em làm cây cỏ trong rừng…
DIỄN KỊCH:
NGƯỜI KỂ CHUYỆN: Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ, có một ông vua rất tàn ác, thích đi săn bắn những con thú rừng. Sự sợ hãi và đau đớn khi bị bắn của con vật làm cho ông vua cảm thấy thích thú, vui sướng.
VUA: Quân lính đâu? Hãy cùng theo ta vào rừng để săn bắn.
QUÂN LÍNH: Dạ! Tuân lệnh.
(Cảnh vua cưỡi ngựa đi trước, quan và quân lính chạy theo sau vua vào rừng).
QUÂN LÍNH: Tâu Bệ Hạ, có một con chồn đang đứng núp đầu kia.
VUA: Đâu? Ở đâu? Để ta bắn nó.
NGƯỜI KỂ CHUYỆN: Vua giương cung và bắn tên. “Phựt!”. Nhưng con chồn đã lanh lẹ né tránh mũi tên và chạy trốn vào rừng.
VUA: Tức quá! Con chồn đã chạy trốn mất rồi! Quân lính đâu? Hãy đốt cháy đám rừng này đi cho con chồn phải chết.
QUÂN LÍNH: Dạ… dạ… dạ…
NGƯỜI KỂ CHUYỆN: Quân lính đốt rừng theo lệnh vua. Lửa cháy rực cả khu rừng. Bao nhiêu là thú rừng hoảng sợ chạy lung tung. Nhiều con vừa chạy và la thét hoảng loạn vì lửa đang thiêu đốt bộ lông của chúng!… “Ồ! Không thể tin, không thể tin được!!!”
THÚ RỪNG & CÂY CỎ: Nhiều tiếng la thét hoảng sợ của thú rừng. Cây cối thì ủ rũ, khô cháy.
(Huynh Trưởng hướng dẫn các em đóng vai thú vật và cây cối diễn tả tiếng kêu thét của thú rừng; các em đóng vai cây cối thì chao đảo, lao xao, khô héo).
VUA (quay qua quân lính hỏi): Ta thấy có con chim gì bay đi bay lại trên đám lửa? Quân đâu! Hãy xem con chim đó đang làm gì?
QUÂN LÍNH: Dạ, có một con chim Oanh Vũ đang cố gắng dập tắt lửa.
VUA: Chim Oanh Vũ thì làm thế nào mà dập tắt lửa? Nó làm cách nào?
QUÂN LÍNH: Dạ, chim bay xuống dòng suối gần đó nhúng ướt thân; rồi bay lại đám lửa rũ nước xuống đám cháy với hy vọng dập tắt lửa.
VUA: Ôi! Thật là cảm động! Con chim mà còn biết thương những con thú khác. Còn ta thì chỉ vì thú vui mà đốt chết nhiều con vật. Ta thật không bằng nó. Ta hối hận lắm!
VUA (quay sang quân lính nói lớn và gấp gáp): Dập lửa ngay! Hãy dập tắt lửa ngay! Và hãy chăm sóc những con thú đang bị thương. Từ nay về sau, cấm mọi người săn bắn thú rừng, và cũng không được đốt rừng. Ngày mai ta và các ngươi sẽ trồng thêm nhiều cây xanh cho muôn thú.
(Huynh Trưởng đúc kết câu chuyện, nhận xét và khen ngợi các em. Nếu có quà để tặng cho các em “diễn viên” càng tốt).
Nguồn: GĐPT Liên Hoa
(Houston, Texas, USA)