Phật bay đến
Chúng ta sống trên thế gian lúc nào cũng dao động, không có một phút giây yên tĩnh, chính khi ngủ mà ý thức cũng hoạt động. Cảnh giới yên tĩnh mới là rộng lớn, bình đẳng; cuộc sống yên tĩnh mới thật là an nhiên.
Chúng ta sống trên thế gian lúc nào cũng dao động, không có một phút giây yên tĩnh, chính khi ngủ mà ý thức cũng hoạt động. Cảnh giới yên tĩnh mới là rộng lớn, bình đẳng; cuộc sống yên tĩnh mới thật là an nhiên.
Phương pháp ngồi thiền có thể thông đạt Phật đạo, nhưng không phải là mục đích. Nếu trâu kéo xe không đi, đánh trâu mới phải chứ, còn xe đâu quan hệ gì. Tham thiền ngộ đạo dụng tâm mới phải, không dính dáng đến thân tướng…
Tu thân thì không sát sanh, không trộm cướp, không tà dâm, tu miệng thì không nói dối, không nói lời thêu dệt, không nói hai lưỡi, không nói lời độc ác, tu ý thì không tham, không sân, không tà kiến…
Băng lạnh có dày cách mấy, khi mặt trời lên cũng tan ra; cơm rau nguội lạnh, khi hâm lên thì nóng; vợ chồng có duyên sống chung nhau nên làm mặt trời sưởi ấm cho người khác, làm củi lửa để ấm lòng kẻ chung quanh…
Chúng sanh cho dục lạc là thật, còn Đức Phật cho dục lạc là giả; chúng sanh cho Phật tánh chơn như là không, Đức Phật cho là có. Cho nên pháp thế gian chớ đem tin và không tin làm chuẩn…
Trong xã hội ngày nay, chúng ta khi mới gặp nhau thường nói: “Đã lâu nghe nổi tiếng”. Thật ra chỉ nghe như thế, đó là người quý lỗ tai mà khinh con mắt. Thấy mặt không bằng nghe danh, nghe danh không bằng sau khi chết nói tốt, đó là người căn tánh hạ liệt…
Từ xưa đến nay các Thiền Sư có một đặc sắc, đa số nói năng lạnh nhạt mà chứa đựng từ bi. Thiền Sư Nhất Sơn không có phương tiện, cũng không có từ bi; thật ra đó là phương tiện, đó là từ bi. Thiền Sư Phật Quốc dùng gậy, hét, lại là đại phương tiện từ bi…
Có hai huynh đệ cùng tham thiền học đạo, sư huynh giữ gìn giới luật rất kỹ, không bao giờ phạm giới nào. Sư đệ sống lười biếng lại còn ưa uống rượu. Một hôm…
Không tích tụ công hạnh lâu năm chầy tháng, Thiền Sư không nói một lời cũng không thể cho chúng ta khai ngộ; dù cho ngàn lời muôn lời; cho đến gậy, hét, cũng không ích lợi gì cả. Tích tụ công hạnh thì gậy, hét, cũng có thể giúp cho chúng ta ngộ đạo…
Chúng ta sống trên thế gian này, đến nơi nào tâm cũng hiếu kỳ, ngay tâm hiếu kỳ này, cầu hiểu biết thì được, còn ngộ đạo thì cách xa. Người ngộ đạo là do tâm bình thường…
Phiền não của chúng sanh phàm phu là từ vô minh vọng tưởng sanh khởi, còn Đức Phật có phiền não là từ tâm từ bi sanh. Đức Phật không có phiền não là từ trên Bát-nhã mà nói. Các vị độc giả! Các vị có phiền não không?…
Các pháp thế gian đều là pháp đối đãi, như đến đi; trên dưới, có không, sanh diệt, lớn nhỏ, trong ngoài, thiện ác, tốt xấu v.v… vọng tâm của chúng ta trọn ngày ở trên pháp đối đãi này mà khởi các thứ phân biệt, có lúc thế này, có lúc thế khác…