Lý tưởng Giác Ngộ của con người

Một người Phật Giáo mỗi khi nghĩ đến Phật Giáo thì điều trước nhất hiện lên trong tâm trí của người ấy là Đức Phật. Và cũng lạ, một người không phải là Phật Giáo, [khi nghe nói đến Phật Giáo] thì điều trước tiên mà người này nghĩ đến cũng là Đức Phật…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 56/cuối sách): Lãnh vực vô biên và khung cảnh tạm thời

Nếu kết quả cuối cùng mang lại từ việc tu tập là một vị Phật, thì trước đó cũng phải có một sự thăng tiến ở thể dạng một vị Bồ-tát. Do vậy chúng ta có hai nguyên tắc: Nguyên tắc thứ nhất là “Phật tính”; nguyên tắc thứ hai là “Bồ-tát tính” hay “bản-thể Bồ-tát”…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 55): Bản chất của Dharmakaya trong Kinh Hoa Sen

Kinh Hoa Sen chủ yếu sử dụng các thuật ngữ phi-khái-niệm, và trong kinh này có một phân đoạn giải thích cặn kẽ về bản chất của Dharmakaya (Pháp Thân) là gì…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 54): Ngũ Phật và Sambhogakaya

Sambhogakaya được hình dung dưới nhiều thể dạng khác nhau. Năm thể dạng chủ yếu nhất được gọi là Năm Jina hay Năm Vị Chiến Thắng, hoặc đơn giản hơn cũng có thể gọi năm thể dạng đó là Năm Vị Phật…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 53): Nirmanakaya hay thân xác sáng tạo

Sambhogakaya biểu trưng cho nền tảng phong phú của một khuôn mẫu vượt ra ngoài ranh giới lịch sử, dù là qua khía cạnh nào. Qua góc nhìn đó, Đức Phật khuôn mẫu sẽ không còn vướng mắc bởi các kích thước không gian và thời gian…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 52): Spinoza và Thượng Đế – không gian và thời gian

Dù rằng Đức Phật là một nhân vật lịch sử và từng hiện hữu trong khung cảnh thời gian, thế nhưng Phật tánh hiện hữu bên ngoài khái niệm thời gian, trong khung cảnh của vô tận…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 51): Con đường đúng đắn

Điều mà chúng ta cần phải cố gắng thực hiện là phát huy những gì bên trong con người của mình giống với những gì bên trong con người của Đức Phật, và đấy cũng là cách ngày càng làm giảm bớt đi sự khác biệt giữa mình và Đức Phật…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VIII – Bài 50): Đức Phật và người Bồ-tát – vĩnh cửu và thời gian

Tựu trung có hai cách hình dung về việc phát huy tâm linh: hoặc xem đó là một sự thăng tiến tuần tự theo từng cấp bậc một (tiệm ngộ), hoặc là một sự cảm nhận cá nhân về một cái gì đó thật sâu kín có sẵn [bên trong chính mình] (đốn ngộ). Trên thực tế chúng ta cần đến cả hai phương cách tiếp cận đó…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VII – Bài 49): Người Bồ-tát dưới hình thức Pháp Thân

Những người Bồ-tát ở thể dạng dharmakaya biểu trưng cho một mục đích thật cao cả, thật khó cho chúng ta với tới. Tất cả những gì mà chúng ta có thể làm được là gợi lên cho mình một sự kiên quyết không lay chuyển, giúp mình thu ngắn và vượt hết được khoảng cách vô tận, phân cách mình với các thể dạng rạng ngời đó…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VII – Bài 48): Người Bồ-tát không bao giờ thoái lùi

…Quyết định bước đi một mình hay cùng đi với nhiều người khác, hoặc đi ngược về phía sau, hay đứng dừng lại, thì cũng chẳng khác gì như một trò chơi, một giấc mơ hay một sự giả đò…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VII – Bài 47): Bốn thể loại Bồ-tát

Có tất cả bốn thể loại Bồ-tát: trước hết là các “Sa-di Bồ-tát”, sau đó là các “Bồ-tát đang còn bước đi trên con đường”, tiếp theo là các “Bồ-tát không thoái lui” và sau hết là các “Bồ-tát trong thể dạng dharmakaya”…

Lý tưởng của người Bồ-tát (Chương VII – Bài 46): Tam Bảo

Nếu chúng ta không tạo dịp để tiếp xúc với Tam Bảo thì chúng ta sẽ không thể nào tiếp nhận được ảnh hưởng trực tiếp của Tam Bảo. Thế nhưng thật ra trên thực tế chính chúng ta phải tự mình khám phá ra ba viên bảo châu ấy cho mình…