Hôm nay ngày Rằm
Cô nhìn bà già như nhìn một vị thánh, một kẻ cơ cực lầm than, trong đời mấy khi được ai đó mời một dĩa cơm, thế mà bây giờ bà đã từ chối chỉ vì “hôm nay ngày rằm”…
Cô nhìn bà già như nhìn một vị thánh, một kẻ cơ cực lầm than, trong đời mấy khi được ai đó mời một dĩa cơm, thế mà bây giờ bà đã từ chối chỉ vì “hôm nay ngày rằm”…
Ôn chuyện cá hóa long là ôn lại cổ tích trong kho tàng truyện cổ. Là huyền thoại, hay có thật, hay chỉ là hư cấu, cũng là kể tích xưa, một nét văn hóa đặc thù của dân gian người Việt…
Người Nhật đã hiểu mình là ai, đứng ở đâu và cần gì trong giai đoạn đó. Họ không còn nhân danh chủ nghĩa anh hùng cách mạng, chủ thuyết này nọ, không đặt bom, không dùng mọi phương cách dù đê tiện nhất đề nhằm đuổi kẻ chiếm đóng. Họ biết cúi đầu, để đứng lên, và trở nên hùng cường…
Không năm nào là không có người đòi bỏ Tết Nguyên Đán, cái tết truyền thống cổ truyền dân tộc. Năm nay (Ất Tỵ 2025) vẫn thế, vẫn còn những “tai to mặt bự” người Việt tiếp tục đưa ra “đề xuất”: BỎ TẾT TA; BỎ TẾT ÂM LỊCH!…
“Quy luật là không ai có thể chỉ huy, điều khiển người khác mãi. Chuyện bảo thủ này phải thay đổi và hôm nay chính ta sẽ tiên phong thay đổi nó”…
Đón Xuân đơn giản là… tâm tình như dòng nước. Mỗi ngày chảy xuống, thuận theo dòng chảy cuộc đời, là ao hồ cũng được, là biển cả cũng xong; mùa Xuân trôi qua trong bình bình, yên yên là được…
Thực tập buông bỏ những hạt giống ích kỷ, tự ái, chấp ngã từ vô minh mù quáng và từ mê tín đến cuồng tín đối với một bản ngã hay đối với một cái ta, ta sẽ có đôi mắt sáng trong để nhìn muôn vật và nhận ra muôn vật đều là bạn của ta,…
Mùa xuân của con người là mùa xuân đầy phức tạp và thú vị. Phức tạp hơn triệu lần đối với thiên nhiên. Thú vị là do từ nơi những tâm thức cảm xúc sinh ra và từ nơi những tư duy chấp ngã cấp cao của thuộc tính con người…
Nếu có Chánh niệm, đem những khổ đau, luân lạc và gian truân của mình ra đọc truyện Kiều chúng ta có cơ hội thấy được bản thân. Và như vậy đọc truyện Kiều cũng là tu. Tu tức là nhìn tất cả những gì đã và đang xảy ra trong đời mình bằng con mắt quán chiếu…
Xin hãy nở một nụ cười tươi thắm
Trao tặng người không phân biệt lạ quen
Như trăng kia vẫn sáng đẹp hơn đèn
Tỏa ánh sáng đến khắp cùng trần thế.
Đừng ngần ngại và cũng đừng chậm trễ
Hãy thương người thì sẽ được người thương…
Thừa nhận Phật giáo hiện nay phát triển rộng, nhưng lại thiếu chiều sâu, mong mỏi của GS. Cao Huy Thuần, cũng là mong mỏi của rất nhiều trí thức có mặt trong buổi thuyết trình, là làm sao phục hưng lại tinh thần sâu sắc của đạo Phật thời Trần…
Ôi! Tụng đọc kinh sách mà không tỏ ngộ thì chỉ là “dùi giấy cũ”. Đúng là với con mắt phàm phu đầy tư biện của chúng ta mà tụng đọc kinh sách thì da trâu cũng lủng chứ nói gì đến giấy mỏng của trang kinh!…