Chắp tay hoa – Thân lạy hay tâm lạy?
Chắp tay trước bông hoa là đã nhận ra pháp. Nhận ra mình cũng nằm trong pháp, để rồi tất cả được sinh ra cho nhau và tôn trọng lẫn nhau…
Chắp tay trước bông hoa là đã nhận ra pháp. Nhận ra mình cũng nằm trong pháp, để rồi tất cả được sinh ra cho nhau và tôn trọng lẫn nhau…
Cô nhìn bà già như nhìn một vị thánh, một kẻ cơ cực lầm than, trong đời mấy khi được ai đó mời một dĩa cơm, thế mà bây giờ bà đã từ chối chỉ vì “hôm nay ngày rằm”…
Ngày Vu Lan không chỉ là một ngày lễ trong năm, mà là một triết lý sống, một nếp đẹp văn hóa ngàn đời. Nó nhắc con người nhớ đến nguồn cội, biết tri ân công sinh thành dưỡng dục, và sống tốt hơn với nhau trong chữ Nhân – chữ Hiếu…
Có rất nhiều từ ngữ mà người Nhật vẫn thường sử dụng hằng ngày lại có nguồn gốc từ đạo Phật. Những từ ngữ này đã trở thành một phần của tiếng Nhật hiện đại…
Thiếu Lâm Tự quả thật là một ngôi chùa võ, một lò võ của Trung Hoa, sự thật và huyền thoại lồng vào nhau khó mà tách ra, chính sử và dã sử nhiều màu sắc thêu dệt không dễ biện biệt… Ấy vậy mà trên dải đất Việt có một ngôi chùa võ thứ thiệt thì ít người Việt biết đến…
Vị Bồ Tát ấy là Cư sĩ Nguyễn Hữu Kha; giới Phật tử biết ông dưới bút danh Thiều Chửu 笤 帚 – Cái chổi lau dùng để quét sạch bụi bặm trong lòng mình và mọi thứ rác rưởi trên đời – một cái tên khiêm nhường mà cao cả…
Chiếc y cà-sa của người xuất gia là một hình tượng cao đẹp, thoát tục. Nó không chỉ đơn thuần là một tấm vải che thân, mà là một biểu trưng cho sự thanh cao, giải thoát của những người đi trên con đường giải thoát của Phật…
Ôn chuyện cá hóa long là ôn lại cổ tích trong kho tàng truyện cổ. Là huyền thoại, hay có thật, hay chỉ là hư cấu, cũng là kể tích xưa, một nét văn hóa đặc thù của dân gian người Việt…
Cả bọn tranh cãi gay gắt một hồi, không ai nhường ai, cho đến lúc tất cả đều giận dữ, bực tức, rồi họ xô vào ẩu đả, đánh đập, đâm chém nhau, gây nên một trận hỗn chiến kịch liệt, càng ngày càng hăng máu hơn nữa…
Trong buổi họp anh Chuẩn trình bày là lấy mẫu chuyện chim Oanh Vũ trong kinh ứng dụng cho ngành Đồng Nam và Đồng Nữ; và đề nghị đổi danh xưng của Ngành Đồng là Ủy viên Nam Oanh Vũ và Nữ Oanh Vũ
Người Nhật đã hiểu mình là ai, đứng ở đâu và cần gì trong giai đoạn đó. Họ không còn nhân danh chủ nghĩa anh hùng cách mạng, chủ thuyết này nọ, không đặt bom, không dùng mọi phương cách dù đê tiện nhất đề nhằm đuổi kẻ chiếm đóng. Họ biết cúi đầu, để đứng lên, và trở nên hùng cường…
Lá thư đã gióng lên một tiếng chuông. Còn ta – có đủ tĩnh thức để lắng nghe, có đủ dũng cảm để hành động, và có đủ khiêm cung để hạ cái tôi xuống – nhằm giữ lại điều quý giá nhất: tình Lam và con đường phụng sự đạo pháp, dân tộc, nhân loại…